Tây Nguyên nhớ...

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi còn nhớ một năm nào đó của thế kỷ trước, nhà văn Nguyễn Đức Thọ viết thư đề nghị tôi bố trí cho nhà thơ Thu Bồn đi thăm lại Tây Nguyên một chuyến, tiện đấy Thọ sẽ đi cùng làm một cái phim về chân dung Thu Bồn.

Tới khi ấy tôi vẫn chưa một lần diện kiến Thu Bồn, ông vẫn là một thần tượng trong mơ của tôi kể từ khi tôi thổn thức với Hùng với Rin với cô Sao và những câu thơ cháy lửa trong trường ca “Bài ca chim Chơ Rao” trên ghế trường phổ thông. Và tôi đã chạy đôn chạy đáo liên hệ để có thể rước được ông lên nhưng rồi lực bất tòng tâm. Mãi đến mấy năm sau khi một người cháu ông là ông Hà Ban lên làm lãnh đạo tỉnh Kon Tum thì ước mơ của ông và Thọ mới thành hiện thực.

 

Nhà văn Trung Trung Đỉnh và nhà văn Y Điêng. Ảnh: V.C.H
Nhà văn Trung Trung Đỉnh và nhà văn Y Điêng. Ảnh: V.C.H

Ông được mời lên Kon Tum, nhưng không ở thành phố mà ông làm một hơi “chém vè” ở Cửa khẩu Quốc tế Bờ Y khi ấy chưa có gì hết, mới là mấy dãy nhà lụp xụp không điện không nước. Thế mà ông ở đấy hàng năm trời và cả hai lần đột quỵ ông đều bị ở đấy, và rồi từ đấy ông được chuyển thẳng về Bệnh viện Chợ Rẫy. Lần đầu qua, ông lại nhúc nhắc lên Bờ Y, lần sau thì… ông được chuyển thẳng từ bệnh viện về nhà với cuốn tiểu thuyết về Tây Nguyên còn dang dở.

Tôi cũng đã vào nhà Thu Bồn ở trang trại Lồ Ồ, Bình Dương. Những sáng tác quan trọng của đời ông là về Tây Nguyên. Cho đến khi về cõi vĩnh hằng, tình yêu ấy vẫn ngùn ngụt cháy. Bằng chứng là, ông đột quỵ lần đầu tiên là tại Kon Tum, ở Cửa khẩu Quốc tế Bờ Y.

Từ Bờ Y xa lắc, người ta tức tốc chở ông một lèo về Bệnh viện Chợ Rẫy. Nhưng vì là “Gấu Tây Nguyên”-chữ của nhà thơ Nguyễn Duy-nên ông bình phục khá nhanh. Và với cái giọng méo phải qua vợ phiên dịch, với bước chân khập khiễng chấm phảy, tay co tay duỗi, ông lại lên Tây Nguyên lại, về đúng cái Cửa khẩu Quốc tế Bờ Y còn vô vàn khó khăn ấy, tiếp tục “chém vè”. Bằng chứng là, trong nhà của ông ở Lồ Ồ, có cả một thế giới Tây Nguyên mà ông trân trọng giữ chúng chứ không chỉ trương lên như một cách biểu lộ sự sành điệu. Tôi đã ngồi trong ngôi nhà ấy, giữa những đồ vật ấy nghe ông đọc thơ.

 

Nhà văn Khuất Quang Thụy.
Nhà văn Khuất Quang Thụy.

Phải nói là vô cùng hoành tráng như đang lạc giữa đại ngàn nghe già làng kể khan. Cái nhà ở Lồ Ồ ấy có núi có suối, có nhà sàn có cầu thang. Còn trong nhà thì như là một bảo tàng Tây Nguyên thu nhỏ với tất cả những vật dụng Tây Nguyên mà ông đã thu thập tự thời nào. Chỉ với trường ca “Bài ca chim Chơ Rao” ông xứng đáng là một trong những nhà thơ của Tây Nguyên, về Tây Nguyên hàng đầu, chưa kể tới ông còn những bài thơ, những trường ca khác cũng đau đáu Tây Nguyên, ví dụ như trường ca Ba Dan khát…

Lần đầu tiên tôi được diện kiến nhà văn Nguyên Ngọc là vào thập niên tám mươi của thế kỷ trước. Chúng tôi cùng ông men theo những con đường đất cheo leo trên sườn Ngọc Linh đi tìm làng Xô Man trong tác phẩm “Rừng xà nu” của ông. Mà mùa mưa, đất cứ nhão nhoẹt và sạt lở từng đoạn. Anh lái xe thiện chiến nhất của Liên hiệp Lâm-Nông-Công nghiệp Đak Glei cùng chiếc U-oát được giao cho ông. Hồi ấy đi như thế là vô cùng nguy hiểm, bao nhiêu người can, nhưng ông muốn đi.

Từ lưng chừng Ngọc Linh nhìn xuống, buôn làng tí hin ẩn hiện trong sương mù và mưa. Tìm làng cũng là một việc, việc nữa là ông muốn mục sở thị cái mô hình hồi ấy mới được lập ra do một con người cũng khá nổi tiếng thời ấy làm Tổng Giám đốc: ông Tư Đành. Ông lân la đến rất nhiều nơi, ngủ đêm lại ở nhiều chỗ, hỏi han nhiều người, và khi về, ít nhất tôi đọc được một bài viết của ông về một ông Giám đốc một lâm trường quê ngoài bắc, nhưng đã lấy một cô vợ người Giẻ, rất trẻ, nghe nói xấp xỉ tuổi con gái đầu của ông này ngoài quê.

Ông này rất giỏi, làm Giám đốc rất cừ. Khi chúng tôi vào đã nhọ nhẹ mặt người, thấy ông đang ngồi… hơ tay bên bếp lửa, y hệt một người đàn ông Giẻ Triêng. Cô vợ cũng là công nhân lâm trường, đang nấu cơm, miệng ngậm một điếu thuốc to tướng. Nhà không có đèn, cái đĩa đầy muội treo ở một góc nhà đốt bằng củi xà nu thay đèn không đủ để xua cái thứ sương Ngọc Linh dày đặc tràn vào nhà mỗi lúc một nhiều.

Trong căn nhà tối tăm ẩm thấp ấy, ông Nguyên Ngọc đã ngồi rủ rỉ chuyện trò với ông Giám đốc này gần hết đêm. Trong bài viết, Nguyên Ngọc đầy cảm thông, chia sẻ và ca ngợi ông Giám đốc này. Cũng chẳng có ai là người cũ để mà hỏi. Chuyến đi ấy, chúng tôi còn cùng ông Nguyên Ngọc đi với ông Núp về thị trấn Dân Chủ và tôi đã nếm đòn sốt rét ác tính đầu tiên ở đấy, đi Kon Plông, quay về An Khê… đến đâu ông cũng như là về nhà mình.

 

Nhà văn Trương Vĩnh Tuấn.
Nhà văn Trương Vĩnh Tuấn.

Tôi cũng từng có một bài viết về thời kỳ mà cả thị xã Pleiku là một trại lính khổng lồ, được coi là cứ điểm quân sự một con ruồi bay không lọt, thì đã từng có 2 ông Việt Cộng, sau này là 2 nhà văn nổi tiếng, có mặt ngay tại trung tâm thị xã một cách vô cùng ngang nhiên và hoành tráng. Người thứ nhất là nhà văn Trung Trung Đỉnh. Hồi ấy ông là bộ đội địa phương, trong một đêm đột nhập thị xã ông bị kẹt lại. Thế là suốt ngày ông nằm dưới cống Hội Phú để nhập nhoạng thì đóng khố đeo gùi ngậm tẩu nhập vào đoàn đồng bào về nhà.

Ông Đỉnh là người Hải Phòng, số phận run rủi khiến ông “Lạc rừng” trở thành một anh lính địa phương của Tỉnh đội Gia Lai, và đến bây giờ thì ông đã coi Gia Lai là quê hương thứ 2 của mình. Cứ có điều kiện, thậm chí là chưa đủ điều kiện, là ông lại vào Gia Lai, và ông vào như về nhà mình. Ông quen thân với từ lãnh đạo cao nhất đến những người bình thường dưới làng.

Vào đến Pleiku là ông xuống làng, xuống một làng là ông di chuyển sang làng khác, cứ thế không biết ngày về. Nhà ông ngoài Hà Nội cũng là một thế giới đồ vật Tây Nguyên thu nhỏ mà ông sưu tầm được mỗi lần vào Gia Lai, trong đó có cả một cây cà đắng ông mang hạt về trồng, gieo gieo trồng trồng trên sân thượng, đến kỳ nó ra nhõn một quả thế mà ông rất sướng, nâng như nâng trứng hứng như hứng… cà, đợi mãi có mấy thằng em ở Gia Lai ra ông mới làm… lễ thu hoạch. Nhưng lại cũng nghe nói, nó chả đắng tí nào, mà rất… ngọt.

Người thứ hai có mặt ở Pleiku trong những ngày chưa giải phóng ấy là nhà văn Trương Vĩnh Tuấn. Ông vốn là tình báo kỹ thuật của Quân đội Nhân dân Việt Nam, nhưng có thời lọt được vào dinh cơ Tư lệnh Quân đoàn 2 của quân đội Việt Nam Cộng hòa cả tháng trời.

Kể cho tôi nghe ông cười hịch hịch mà rằng, cô con gái tướng Phú còn có cảm tình với ông nữa. Tôi đã chứng kiến nhà văn Trương Vĩnh Tuấn khóc khi vào thăm lại nghĩa trang liệt sĩ nơi các đồng đội ông đang nằm. Sau đấy về ông có viết bài thơ “Đồng đội ơi” được phổ nhạc một dạo rất hay được phát trên ti vi với đoạn kết da diết ứa nước mắt “Đồng đội ơi chớp bể mưa nguồn”…

Ngay sau giải phóng 1975 một thời gian thì có một cuốn tiểu thuyết rất nổi tiếng ra đời. Đấy là cuốn “Trong cơn gió lốc”, tác giả là Khuất Quang Thụy. Giờ thì ông rất nổi tiếng rồi, chứ hồi ấy là anh lính chiến trẻ măng thuộc Sư đoàn 320 (Quân đoàn 3). Ngay ở Tạp chí Văn nghệ Quân đội dạo nào, Khuất Quang Thụy cũng rất tự hào rằng mình là lính chiến thứ thiệt. Nghe nói các sĩ quan ở ngôi nhà số 4 nổi tiếng này rất ít ông là lính chiến thực thụ như ông Thụy, có chăng là thêm ông Nguyễn Trí Huân, ông Chu Lai…, sau này có mấy nhà văn trẻ Đỗ Tiến Thụy, Nguyễn Thế Hùng… nữa nên ông Thụy tự hào là phải.

Khác ông Đỉnh là lính địa phương thì ông Thụy là quân chủ lực, thế nên nói cho công bằng, cái hơi hướm, cái sắc cái nhụy Tây Nguyên thì ông Thụy và cả ông Tuấn nữa, không bằng ông Đỉnh và tất nhiên là thua ông Thu Bồn, ông Nguyên Ngọc. Nhưng các ông có một điểm chung là đều bị Tây Nguyên… hành.

Tây Nguyên là mảnh đất rất lạ. Nó quyến rũ con người một cách không cắt nghĩa được. Thì đấy, cứ nhìn các sắc thái biểu cảm của các ông Nguyên Ngọc, Thu Bồn, Trung Trung Đỉnh… mỗi khi được trở lại Tây Nguyên thì biết. Nó không xã giao đãi bôi, không phải là tranh thủ đi du lịch cho sướng, mà nó là sự đau đáu, là sự trở về, như một cách nhận diện và nhìn lại mình, như một khám phá bản thân, và sau đó là những trang viết đau đáu máu thịt…

Văn Công Hùng

Có thể bạn quan tâm

Ayun Pa: Xứng tầm khu kinh tế động lực vùng Đông Nam

Ayun Pa: Xứng tầm khu kinh tế động lực vùng Đông Nam

(GLO)- Phát huy lợi thế là trung tâm vùng kinh tế phía Đông Nam tỉnh, sau hơn 11 năm thành lập, dưới sự lãnh đạo của Đảng bộ, sự quyết tâm của chính quyền và sự đồng lòng của người dân, thị xã Ayun Pa đã từng bước khai thác tiềm năng và nội lực, đạt nhiều thành tựu quan trọng.
Ia Grai: Hướng đến phát triển bền vững, toàn diện

Ia Grai: Hướng đến phát triển bền vững, toàn diện

(GLO)- Năm 2018, thời tiết diễn biến phức tạp, giá cả các mặt hàng nông sản giảm đã ảnh hưởng đến sản xuất và đời sống nhân dân trên địa bàn huyện Ia Grai. Tuy nhiên, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, sự giám sát của HĐND huyện, sự điều hành của UBND huyện, kinh tế-xã hội huyện vẫn tiếp tục chuyển biến tích cực và đạt được những kết quả tích cực.
Kông Chro: Vững vàng trên chặng đường mới

Kông Chro: Vững vàng trên chặng đường mới

(GLO)- Sau 30 năm thành lập, huyện Kông Chro đã có sự phát triển mạnh mẽ, đầy hứa hẹn. Bộ mặt đô thị và nông thôn đang đổi mới từng ngày, đời sống nhân dân các dân tộc trong huyện từng bước được cải thiện và nâng cao.
Đak Pơ: Sức bật từ tam nông

Đak Pơ: Sức bật từ tam nông

(GLO)- Sau 15 năm thành lập, kinh tế-xã hội của huyện Đak Pơ có bước phát triển vượt bậc. Đời sống người dân ngày một cải thiện. Có được kết quả này là nhờ các nguồn lực đầu tư của Nhà nước, đặc biệt, Nghị quyết Trung ương 7 (khóa X) về nông nghiệp, nông dân và nông thôn đã tạo động lực giúp vùng đất thuần nông Đak Pơ phát triển mạnh mẽ.
Đất nước của những triệu phú

Đất nước của những triệu phú

(GLO)- Công quốc Monaco nằm ở một eo biển nhỏ phía Nam nước Pháp, bên bờ biển Côte dAzur, nước Pháp bao quanh 3 mặt, mặt còn lại giáp biển Địa Trung Hải. Với diện tích chỉ vỏn vẹn 2,02 km2, Monaco là quốc gia nhỏ thứ 2 thế giới (chỉ sau Vatican), dân số 38.000 người-nằm trong top 10 quốc gia có dân số ít nhất thế giới. Tuy nhỏ về diện tích và ít về dân số nhưng quốc gia này có đến 1/3 dân số là triệu phú và rất nhiều tỷ phú, không có người nghèo, được các tổ chức quốc tế đánh giá là quốc gia có tỷ lệ triệu phú cao nhất thế giới. Do vậy, Monaco được mệnh danh là đất nước của những triệu phú đô la.
Xã luận: Xuân khát vọng

Xã luận: Xuân khát vọng

(GLO)- Chúng ta quyến luyến chia tay năm Mậu Tuất, bước sang Xuân mới Kỷ Hợi 2019. Với Gia Lai, năm Mậu Tuất 2018 ghi dấu ấn đặc biệt trên nhiều lĩnh vực, thể hiện rõ quyết tâm vượt qua khó khăn, thách thức, khát vọng vươn lên chinh phục những tầm cao mới của Đảng bộ, chính quyền và nhân dân các dân tộc trong tỉnh.
Những ngày ở Nhật

Những ngày ở Nhật

(GLO)- Trong tâm thức của người Việt hàng thế kỷ nay, Nhật là dân tộc có nhiều điều đáng học. Tư tưởng duy tân từ cụ Phan Chu Trinh và kế tiếp là phong trào Đông Du của Phan Bội Châu in đậm sử sách, ăn sâu tư duy thế hệ chúng tôi. Vì vậy, được đến nước Nhật, tận thấy cuộc sống của người Nhật từ lâu là ước muốn của nhiều người.
Bí thư Tỉnh ủy Dương Văn Trang: Tăng cường đi cơ sở để giúp dân

Bí thư Tỉnh ủy Dương Văn Trang: Tăng cường đi cơ sở để giúp dân

(GLO)- Năm qua, đồng chí Dương Văn Trang-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh đã liên tục đi kiểm tra, thị sát cơ sở, nhất là các địa bàn vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số để nắm tình hình, giúp cấp ủy, chính quyền cơ sở kịp thời tháo gỡ khó khăn, vướng mắc trong công tác chỉ đạo, điều hành thực hiện nhiệm vụ. Qua đó đã tăng cường sức mạnh đoàn kết, đẩy nhanh phát triển kinh tế, ổn định đời sống nhân dân, nâng cao trách nhiệm của đội ngũ cán bộ.
Xuân về trên núi

Xuân về trên núi

(GLO)- Ở xứ cao nguyên này, mưa thì dằng dặc, triền miên, nắng thì hoang hoải, kiệt cùng. Những khoảnh khắc xuân-hạ-thu-đông dường như chỉ đỏng đảnh ghé qua chớp nhoáng trong một thời khắc nào đó, mà nếu hững hờ, sẽ khó lòng mà nhận ra.
Thưởng trà và sống chậm

Thưởng trà và sống chậm

(GLO)- Yêu thích nghệ thuật trà đạo và triết lý Phật giáo, anh Võ Thanh Hưng đã quyết tâm xây dựng một không gian thưởng thức trà đúng chất xưa. Nét xưa ấy thể hiện ngay từ cái tên Hồn Gỗ của quán cho đến cách mà anh ngồi đối ẩm cùng những người trót mê đắm hậu vị ngọt mát của các loại trà Việt.
Nhiều dấu ấn trong thu hút đầu tư

Nhiều dấu ấn trong thu hút đầu tư

(GLO)- Năm 2018, Gia Lai tiếp tục là điểm đến lý tưởng của các nhà đầu trên nhiều lĩnh vực khác nhau. Minh chứng là qua 2 lần tỉnh tổ chức hội nghị xúc tiến đầu tư với TP. Hồ Chí Minh, kết quả đạt được đều rất khả quan với nhiều dự án đã được phê duyệt quyết định chủ trương đầu tư.
Chư Sê phấn đấu thành thị xã trước năm 2020

Chư Sê phấn đấu thành thị xã trước năm 2020

(GLO)- Bên cạnh việc đầu tư phát triển kinh tế-xã hội, những năm qua, huyện Chư Sê đã tập trung mọi nguồn lực để quy hoạch, chỉnh trang đô thị, tu sửa, nâng cấp hệ thống đường giao thông, vỉa hè… nhằm hướng tới mục tiêu trở thành thị xã trước năm 2020.
Chư Pưh: Kinh tế-xã hội chuyển biến tích cực

Chư Pưh: Kinh tế-xã hội chuyển biến tích cực

(GLO)- Năm 2017, huyện Chư Pưh đã triển khai nhiều giải pháp phát triển kinh tế-xã hội, đảm bảo quốc phòng-an ninh và đạt được những kết quả đáng khích lệ. Cụ thể, giá trị tăng trưởng kinh tế ước đạt 10,05%. Trong đó, nông-lâm nghiệp, thủy sản tăng 6,6%, công nghiệp-xây dựng tăng 12,92%, dịch vụ tăng 13,96%; thu nhập bình quân đầu người đạt 39,31 triệu đồng/năm. Tổng thu ngân sách trên địa bàn hơn 282 tỷ đồng, đạt 104,28% kế hoạch. Tổng diện tích gieo trồng toàn huyện là 23.585,7 ha, đạt 101,31% kế hoạch.
Ngành Y tế: Chuyển giao kỹ thuật hiện đại phục vụ nhân dân

Ngành Y tế: Chuyển giao kỹ thuật hiện đại phục vụ nhân dân

(GLO)- Tăng cường hoạt động phòng-chống dịch, đẩy mạnh công tác truyền thông, giáo dục để người dân chủ động giám sát dịch tễ; triển khai có hiệu quả các dự án thuộc Chương trình mục tiêu y tế-dân số, tập trung chỉ đạo nâng cao chất lượng khám-chữa bệnh, đặc biệt tại tuyến y tế cơ sở; phát triển và mở rộng dịch vụ, kỹ thuật y tế tạo điều kiện cho người bệnh tiếp cận với dịch vụ y tế có chất lượng...
Ngày Xuân "xông đất" lực lượng đặc biệt

Ngày Xuân "xông đất" lực lượng đặc biệt

(GLO)- Ngày trước, khi nói về Bộ đội Biên phòng, người ta nghĩ ngay đến hình ảnh chú chiến mã phi nước đại trên đỉnh núi cao xa. Tuy nhiên, lính Biên phòng không chỉ có ngựa mà còn sở hữu một lực lượng rất đặc biệt, đó là những chú chó nghiệp vụ cực kỳ nhanh nhạy, thông minh. Những ngày đầu Xuân Mậu Tuất, chúng tôi có dịp lên xã Ia Mơr (huyện Chư Prông) thăm Cụm Cơ động Chó nghiệp vụ 3-Bộ đội Biên phòng thực hiện nhiệm vụ trên toàn tuyến biên giới các tỉnh Tây Nguyên.