Thênh thang mây trời

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi có việc đi xa, trở về đúng dịp tháng 3 vừa chớm. Đây có lẽ là khoảng thời gian mà tiết trời đẹp nhất trong năm, máy bay ở tầm thấp, đôi cánh nghiêng nghiêng trong mây. Qua ô cửa kính, tôi tưởng mình có thể đưa tay mà chạm vào mây trời.
Từ trên cao nhìn xuống, những mỏm núi nhấp nhô ẩn hiện dưới những vòm mây. Từng cụm mây trắng xốp, la đà vấn vít nhau, vấn vít núi đồi, thênh thang và nhẹ nhõm. Tôi thấy mình như đang được bay cùng những đám mây bồng bềnh ngoài kia.
Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Một buổi sớm, tôi cùng những người bạn rong ruổi về phía ngoại ô. Thành phố bé nhỏ của chúng tôi nằm lọt thỏm giữa bốn bề là núi. Ly cà phê sớm ấy không mang hương vị của chỗ ngồi quen thuộc bên vỉa hè tấp nập người qua lại, mà đẫm hương của gió núi và mây trời. Khi xung quanh không phải là những bức tường choán hết tầm nhìn, mà là lồng lộng gió từ mặt hồ và núi trầm mặc cùng thản nhiên mây trắng thì ly cà phê quen thuộc dường như cũng mang một hương vị khác. Câu chuyện của chúng tôi hôm ấy cũng khác, không còn là những bộn bề của đời sống công chức bàn giấy. Chúng tôi lùi hẳn về một khoảng xa xôi, trong trẻo, thênh thang như mây trời đang hiển hiện trước mặt.
Một người bạn kể về quãng tuổi thơ vất vả, nhọc nhằn nhưng ăm ắp tiếng cười. Thế hệ chúng tôi, ai cũng đã từng có tuổi thơ như vậy. Tháng ngày chân đất đầu trần, tóc khét nắng trên lưng trâu, chơi những trò chơi ở miền quê nào cũng có. Từ những miền quê ấy, chúng tôi có mặt ở đất này như một mối lương duyên. Trong một buổi sớm mai trong lành, chúng tôi cùng nhau nhắc lại tuổi thơ của mình, quê hương của mình, cùng ngước lên nhìn vòm trời chứa chan mây trắng nơi miền đất đang nuôi dưỡng chúng tôi. Chúng tôi thật giống những đám mây kia, bồng bềnh vô định, rồi neo về phía núi, thảnh thơi, nhẹ nhõm.
Tôi thường nghe người ta nói với nhau về sống chậm. Đọc một cuốn sách, nghe một bản nhạc, ngắm nhìn một đóa hoa vừa nở còn đượm sắc hương, thả mình theo một áng mây trời... không phải là điều quá khó để thực hiện. Như buổi sớm mai này, khi mà ngỡ như thời gian đã làm cằn cỗi đi tất thảy mọi xúc cảm thì tôi lại được đặt bàn tay mình lên lưng chú nghé con có cái xoáy hoa ngộ nghĩnh, lùa những ngón tay vào bộ lông mềm mượt của một chú dê con mà như gặp lại mình ở một khoảng thời gian đã trôi qua rất xa. Hương đồng ruộng, hương cỏ, hương bùn đất quyện với hương ban mai vấn vít trong gió núi rời rợi. Và xa kia là mặt trời. Mặt trời soi bóng núi đổ xuống mặt hồ lao xao gió. Những gợn bạc lăn tăn lấp lóa ngàn vạn tia sáng hắt lên những lá mây tinh sạch chờn vờn ngay chân núi.
Rồi chúng tôi sẽ cùng nhau già đi ở đây. Tôi có lẽ sẽ còn có những chuyến đi xa. Mỗi chuyến đi sẽ là những trải nghiệm để tôi biết thêm những điều mới mẻ ở những nơi tôi đến. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, khi máy bay hạ độ cao, khi thành phố lọt thỏm giữa bốn bề là núi của tôi lấp ló dưới những tầng mây nhẹ bẫng thì lòng tôi lúc nào cũng sẽ như reo lên, tay tôi như muốn vươn ra để hái lấy những đóa mây trời.
Dẫu là từ trên cao dõi xuống hay từ chân núi ngước vọng lên thì cảm giác thênh thang, thơ thới, bềnh bồng theo mây trời lúc nào cũng như giấu sẵn trong người. Chỉ cần ánh mắt chạm vào, sẽ tự khắc rung ngân lên những xốn xang yêu mến.
ĐÀO AN DUYÊN 

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...