Cho tôi vé về mùa thu Hà Nội

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Tôi đã 'về' với Hà Nội nhiều lần. Tôi vẫn mơ về nó như 'mơ về nơi xa lắm' từ thời còn là cậu học trò nhỏ quẩn quanh lũy tre làng xứ Nghệ.

Mùa cốm xanh về - Ảnh: LƯU QUANG PHỔ
Mùa cốm xanh về - Ảnh: LƯU QUANG PHỔ




Tôi đã tới Hà Nội vào hè và những ngày cuối đông. Nhưng dù ra Hà Nội vào hai mùa nhưng tôi thực sự đã được tận hưởng không khí của ba mùa.

Cái mùa hè nóng ơi là nóng ấy cũng chẳng là gì đối với một người sinh sống và làm việc lâu năm ở Sài Gòn. Cái lạnh ơi là lạnh của cái rét mùa đông càng làm tôi ấm hơn trước hơi thở thân thương của một Hà Nội dành cho mình. Ngoài việc tận hưởng hai mùa ấy, tôi cũng tận hưởng được không khí ấm áp của hơi thở mùa xuân trong nắng ấm, trong dịu dàng sắc hoa. Trong đó có vườn hoa đào Nhật Tân mênh mông, lần đầu tiên tôi “chạm” đến qua thực tế chứ không chỉ là hình ảnh.

Và như thế, một mùa thu có gió heo may là tôi chưa được tận hưởng, được chìm đắm trong sắc thu thơ mộng. Mùa thu Hà Nội vẫn là tình yêu đầu tiên và lớn nhất trong tim tôi. Bài viết, hình ảnh, chuyện nghe người khác kể và nhất là những bài hát đã khiến tôi xao xuyến, càng ngày càng muốn được tận hưởng hương sắc mùa thu ấy. Tôi muốn trái tim tôi và Hà Nội cùng chung nhịp đập khi thu sang.

Xao xuyến lắm! Yêu Hà Nội lắm! Không phải là người con của Hà Nội, càng không có một mối tình với cô gái Hà Nội nào, nhưng mỗi lần nghe hát về Hà Nội lại thấy mình là nhân vật chính trong đó. Đến hôm nay, tôi vẫn nợ Hà Nội mùa lá bay, mùa hương cốm, mùa cây cơm nguội vàng. Món nợ ấy chỉ có Hà Nội thấu hiểu và thấu cảm.

Mùa thu năm ngoái, tôi đã có dự định cùng gia đình về với Hà Nội trong ba ngày nhưng sau đó chưa thực hiện được. Năm nay “mùa... Cô Vy” ập đến, việc về với mùa thu Hà Nội không thể thực hiện.

Yêu mùa thu Hà Nội biết mấy! Nhớ Hà Nội biết mấy! Ngồi viết những dòng chia sẻ này, mùa thu Hà Nội hiện lên mồn một trong tâm trí tôi, chẳng khác nào một người con sinh ra, lớn lên và rất yêu mùa thu Hà Nội đang cách xa quê hương. Tôi đang chờ dịp thuận lợi, đang chờ cơ hội cho tôi một vé về với mùa thu Hà Nội. Tôi tin rằng, một vé về mùa thu Hà Nội sẽ đến với tôi, vé ấy có thể là mùa thu Hà Nội 2021, để rồi những tấm vé về với mùa thu Hà Nội tiếp tục nối dài như lòng mong ước của mình.

Mỗi người yêu Hà Nội, ngoài những cảm nhận giống nhau thì còn có những nét rất riêng từ góc nhìn, từ một tình yêu rất khác và chọn cho mình một mùa không giống nhau. Còn tôi, mùa thu Hà Nội vẫn là mùa đẹp nhất, thân thương nhất, xao xuyến nhất, thơ mộng nhất. Bởi vậy, cho tôi một tấm vé về mùa thu Hà Nội là khát vọng, thầm ước trong tôi.


 



Theo THÁI HOÀNG (thanhnien)

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...