Gương mặt thơ: Lữ Hồng và tình yêu cuộc sống

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi đọc chùm thơ gần chục bài của Lữ Hồng gửi để chọn 3 bài này và thấy sự trưởng thành vượt bậc của cô kể từ khi Hồng in tập thơ đầu tay “Một mai thức dậy”. Những ám ảnh cuộc đời, ám ảnh phận người và ám ảnh chính mình được Lữ Hồng thể hiện rất ngọt trong thơ và nó rất lạc quan.
 
“Ta đóng rêu trong mỗi ánh nhìn” là một cách nhìn, “Riêng ngọn mình, núi chỉ có mùa đông” là một cách nghĩ, “Chúng mình co giật trong hồi tưởng” là một cách cảm... Lữ Hồng trải nghiệm cảm xúc của mình từ đá, từ núi, từ phố, từ đêm... từ nhiều thứ và vượt qua bản thân mình. Đọc thơ Lữ Hồng, ta thấy yêu cuộc sống này hơn, thấy tin vào con người hơn, thấy cuộc đời đáng sống, đáng viết, đáng ngợi ca.
Nhớ có lần tôi nói về Lữ Hồng rằng, với cô, sống đã là thơ, mà là thơ hay. Huống gì, Lữ Hồng còn làm thơ và thơ có người đọc, thuyết phục được người đọc. Lữ Hồng đã xuất 2 tập sách, một thơ, một tản văn. Các bài thơ, truyện ngắn, tản văn của cô cũng thường xuyên xuất hiện trên các báo trong cả nước. Cô hiện là giáo viên văn ở Gia Lai.
Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.
Đá núi
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Người đã hẹn đi về phía núi
Để thấy hàng thông châm lá vào chiều
Khi nỗi nhớ gối lên hoàng hôn ngủ
Ta hiện sinh thành ngọn đá chờ trông.
Mùi nắng khô rám vào da núi
Bấy nhiêu năm nước chảy qua cầu
Lắt lẻo thế mà gập ghềnh đến thế
Có hơi dòng mà núi cháy không đau.
Người về chưa, đá sẽ bạc đầu
Trong nỗi nhớ giữa cánh rừng tuổi trẻ
Tím chiều ấy tím nhành trâm sẻ
Ta vọng tìm nơi đáy mắt cao nguyên.
Sương đêm túa, đá cựa mình buốt giá
Hơi núi về đêm thổi gợn quanh lòng
Nhìn dâu bể trở hai mùa trong-đục
Riêng ngọn mình, đá chỉ có mùa đông.
Thêm một chiều phố vắng
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Những hàng cây cúi mặt đợi chờ
Phố đi đến tận cùng mùa hạ
Vẫn xanh một ngày không nắng
Nhòa vào những mái nhà thưa.
Ngày anh không đến bao giờ
Ta cúi mặt nghe chiều đã vỡ
Ta cứ vờ dịu hiền như thế
Đi qua điều được-mất chốn nhân gian.
Những nỗi đau cháy tàn
Anh trốn sau mùa lá buốt
Chiều đi vào lòng phố
Ta đóng rêu trong mỗi ánh nhìn.
Sự hiện diện của mình
Chỉ làm phố chiều thêm vắng...
Những chiều tối mùa hè
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Sẽ chẳng hóa giải nổi điều gì
Nếu chúng mình cùng im lặng
Tình yêu không phải là một dòng sông
Để mất hút vào biển cả
Chúng ta
Không phải những hóa thân của loài gỗ mục
Vậy mà
Can đảm lặng im.
Khi bóng tối… tối thêm
Những ô cửa chiều về lên cơn sốt
Chúng mình co giật trong hồi tưởng
Lạnh toát một giấc mơ.
Muộn rồi
Bao giờ cũng là quá muộn để tỉnh ra
Dù chỉ có giấc mơ là sự thật
Còn thế gian đều bí ẩn
Như bài thơ xa xăm.
Thôi cứ lặng im
Để không phải nói một lời gian dối
Xin hàm ơn bóng tối
Rửa trái tim từ phía mùa hè…

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...