Dưới vòm lộc vừng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đi loanh quanh dưới vòm cây lộc vừng, đột nhiên tôi ngẫm ra được nhiều thứ. Lại nghĩ, khi bắt đầu biết yêu lộc vừng hẳn là ta đã trải qua nhiều giông gió cuộc đời. 
Bông hoa nào cũng sẽ có lúc lụi tàn, ấy vậy mà loài hoa lộc vừng lúc lìa cành rơi xuống lại rực lên như một dấu son trên môi. Ai đi xa về thấy lộc vừng như người bạn chờ đợi chung thủy. Cách lộc vừng trổ hoa như niềm vui không tài nào giấu kín. Thảm hoa trải vào đất, hòa cùng đất. Đất cho cây và cho hoa, cây lại dâng hoa trước khi đen thẫm hòa vào lòng đất mẹ. Một quy luật sinh tử không thể nào tránh khỏi. Thế nhưng cũng như cây dâng hết lòng mình qua những dây hoa, ai một lần sinh ra và tồn tại chẳng muốn làm nên một điều gì đẹp cho đời. Nhánh lộc vừng đã nhiều, mỗi dây còn kết lại bao nhiêu là hoa, mỗi hoa mang bao nhiêu sắc đỏ. Từng điều nhỏ bé của cây đó chẳng phải đã làm nên một lộc vừng mà ai ghé ngang cũng không thể quay mặt làm ngơ.
 Hoa lộc vừng. Ảnh: K.N.B
Hoa lộc vừng. Ảnh internet
Lộc vừng trổ hoa như người con gái e thẹn bắt đầu chăm chút hương sắc, bước vào đời. Tấm thảm hoa mà lộc vừng mang lại đâu chỉ cho ta cảm giác về sự mềm mại, mỏng mảnh mà còn làm ta ý tứ về đôi bàn chân, bước nhẹ hơn nếu không muốn giẫm phải từng tí xíu hoa lộc vừng, không phá đi dáng hình mà hoa đã tạo trên mặt đất. Lộc vừng ra hoa, từng nhánh dài rơi xuống, mỗi nhánh mang không biết bao nhiêu là hoa nhìn như những ngón tay thon điệu nghệ hay là cái cúi đầu thầm lặng. Dây hoa lộc vừng thả nhẹ xuống còn như những tấm rèm nhỏ. Rèm hoa ấy là mạch nối vừa kỳ bí vừa dẫn dắt giữa cây và thế giới, có thể đưa cây đến gần hơn với mọi người. Đôi lúc, ta muốn với tay chạm vào bức rèm ấy, hoặc ngồi từ xa mà ngắm nhìn vẻ đẹp của tạo hóa gửi gắm. Với ý nghĩ nào, hình dáng nào, lộc vừng cũng là một ý niệm gần gũi. Người ta sẽ thấy hoa dâng cho đời hết thảy và người ta cũng thấy hoa còn điều gì đó giữ lại cho riêng mình. Ấy là những nhành hoa cho đợt sau, những nồng nàn của mùa sau gửi tặng. Tôi thầm nghĩ, nhà nào có con gái thì nên trồng cây lộc vừng để con họ hình dung và hiểu thế nào là yểu điệu thục nữ, đẹp duyên dáng, thướt tha. Không chỉ có thế, cái đẹp của lộc vừng còn gắn cả sự kiêu hãnh, ở cái bung tỏa hết mình, ở cái màu đỏ nổi bật, rất nghệ thuật. Vậy là một loài hoa ngoài cái đáng yêu dâng đời còn là một cá tính đặc biệt để mọi người cùng khám phá. 
Cây lộc vừng ban sáng lấp lánh trong nắng thơm. Về đêm lộc vừng huyền bí trước những cơn gió thoảng qua, cây như người già lớn tuổi vuốt râu, uống một ngụm trà, bình thản, chiêm nghiệm thế sự. Chẳng phải vì thế mà lộc vừng càng già, càng lâu năm, nhất là những cổ thụ lại càng quý hay sao. Người ta vẫn thường trồng cây với ý muốn về sự tài lộc dồi dào, hưng thịnh. Gọi tên lộc vừng là đã thấy vấn vương và từng thảm đỏ lộc vừng vẫn khiến ta chờ ngóng, mỗi mùa... 
 NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.