Vịt thả đồng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đó là giống vịt cỏ, trưởng thành có sắc lông nâu nhạt, trọng lượng tối đa chừng 1,5 kg/con. Vịt thả đồng phân biệt với vịt nuôi nhốt ở cách nuôi và chất lượng thịt.
Ở vùng đồng bằng, nghề nông chủ lực là cây lúa nước. Chừng mười năm trở lại đây, nhà nông không còn tăng vụ bởi nguồn lương thực đã dồi dào, cũng không muốn “chạy đua” với bão lũ vào độ thu hoạch, vất vả mà có năm còn bị trắng tay. Nhưng quan trọng hơn cả, họ để đồng đất có thời gian nghỉ ngơi. Đây là cách canh tác hợp với lòng người, thuận với tự nhiên.
Thường cứ độ cuối tháng 6, đầu tháng 7 Âm lịch, đồng sâu, ruộng cạn đồng loạt kết thúc vụ Hè Thu. Khi lúa đã vào bồ, rạ rơm đã vun thành đống, cuộn thành bó cất vào kho là quãng thời gian nông nhàn. Người nhà quê vốn cần cù, chẳng chịu ngồi yên bao giờ, mới nghĩ ra việc để làm, trong đó có việc nuôi vịt cỏ thả đồng.
Ảnh: Hoàng Quốc Vĩnh
Ảnh: Hoàng Quốc Vĩnh
Vịt tơ chỉ dùng để lấy thịt, phân biệt với vịt nuôi lấy trứng. Trước thu hoạch vụ Hè Thu chừng 1 tháng, phần nhiều những gia đình nhà ở bìa ruộng, cánh đàn ông đi chợ huyện, đến lò ấp mua ít thì trăm con, nhiều thì vài trăm đến cả ngàn vịt con về nuôi ủ. Độ 1 tháng sau, vịt bắt đầu mọc lớp lông mới, đủ cứng cáp thì lùa ra đồng tự kiếm lấy thức ăn. Ban đầu, vịt chỉ ăn quanh quẩn. Về sau quen dần, đáp ứng nhu cầu “ăn như vịt”, chúng tràn đi khắp cánh đồng tìm hạt thóc rơi thóc vãi, con cua, con ốc. Nuôi vịt thả đồng mùa này, đi chăn cũng chỉ gọi là vì mỗi đàn được đánh dấu bằng cách phun sơn khác màu lên đầu, lên cổ chúng để phân biệt. Vịt biết ăn theo đàn, con nào bị lẫn đàn thì tự tách ra, tìm về với đàn mình.
Chiều muộn, chủ chăn mới ra đồng, dùng chiếc sào tre có buộc chùm lá chuối khô hay chiếc túi bóng sậm màu ở đầu sào ung dung lùa chúng về. Chuồng vịt đặt nơi mô đất cao giữa đồng hay trong vườn nhà tùy quy mô đàn nhiều hay ít. Đàn vịt được nhốt trong chiếc mành tre thấp vây tròn, phủ lớp rơm khô hay hỗn hợp cát lẫn vỏ trấu lên nền đất; bên trên che chắn bằng vật liệu đơn giản nên thường gọi là chòi vịt. Có hôm, trời bất ngờ trở cơn giông gió, ngại đội mưa mà đi, họ cứ để mặc đàn vịt ngủ luôn ngoài đồng. Vịt đủ lông chẳng sợ ướt. Cũng không lo bị mất trộm vì người nhà quê vốn tính thật thà, chẳng tham của người. Chỉ lo giống chồn cáo, hay rái cá mò đến bẻ cổ vịt cắp đi thôi. Những cánh đồng nằm xa gò đống không có chồn cáo; cách xa ao hồ, sông suối không có rái cá mới yên tâm làm như vậy. Quãng thời gian vịt thả đồng, chủ đàn không phải bổ sung thêm thức ăn cho chúng. Nhờ vậy, vịt xuất chuồng với giá dao động 130-150 ngàn đồng/cặp mà vẫn có lãi.
Vịt tơ thả đồng độ 4 tháng tuổi, khi bộ lông cánh đã chấm đuôi, toàn thân phủ một màu nâu nhạt đem lấy thịt là đúng lứa, đúng kỳ nhất. Vịt cho thịt thơm, săn chắc, mỡ màng vừa phải nhờ vận động nhiều, nhờ nguồn thức ăn nhặt nhạnh phong phú mà nên thương hiệu vịt cỏ thả đồng.
Người quê thường bắt vịt ngay giữa đồng mang về tự tay giết thịt, chế biến các món tiết canh, cháo ăn kèm với bánh hỏi. Thịt vịt luộc chặt xéo chấm nước mắm gừng hương vị thơm ngon khó tả! Được lý giải, theo cách này, thịt vịt không hề bị hôi lông-thứ mùi tanh rất đặc trưng do con vịt tiết ra khi nhốt lồng, vận chuyển.
Bạn lâu ngày về quê hay là khách quê, được thưởng thức món vịt cỏ thả đồng chính tay người quê chế biến, đưa cay ly rượu Bàu Đá, trong không gian ngày đông mưa gió sụt sùi hẳn cảm xúc dẫn dắt vị giác cho món quê thêm hấp dẫn, hồn quê thêm thơm thảo, mặn mòi!
NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...