Nơi bình yên nhất

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Ba mẹ tôi là nông dân.

 

Nhà tôi là điển hình cho thảm kịch "nhà nghèo, con đông". Mấy sào ruộng và mấy con bò gánh 11 miệng ăn nên cứ phải "ăn bữa nay lo bữa mai". Không có tấm áo lành nhưng mẹ kiên quyết "mình tao mù chữ là đủ". Nhờ sự kiên quyết ấy mà vượt lên nghèo khổ, chị em tôi đều được tới trường, có điều vừa học vừa làm.

Tuổi nào việc nấy. Mấy anh chị phụ mẹ chuyện đồng áng, kiếm củi, trồng khoai. Chị Sáu lo cơm nước, anh Bảy hái củi, chị Tám cắt cỏ, tôi lãnh chức tổng chỉ huy đàn bò 5 con, Út coi vườn rau ở nhà. Tóm lại, cả nhà không ai được phép chơi nhưng "còng lưng mà chạy cực còn theo sau".

Bạn có hình dung được bữa cơm của con nhà nghèo? Thực đơn chính của nhà tôi là "một không, một có". "Một có" là chén mắm dầm ớt - phần của ba mẹ, anh chị; "một không" là chén mắm không của tôi. "Hôm nay nhà ta được ăn "má với cằm". Nghe câu ấy cả nhà đều cười. Không phải được ăn cái má và cằm của con heo đâu, là ba tôi nói ngược "mắm với cà", nói kiểu "bánh vẽ" cho ra dáng thịt cá, nói cho vui thôi.

Nhớ có lần ăn cơm, tôi nhai trúng viên sạn suýt vỡ răng, mẹ nói ráng, vài năm nữa bây lớn chắc đỡ khổ chứ hông lẽ cứ cực hoài. Mẹ nói mà rơm rớm. Tôi thương những vết nhăn chằng chịt trên mặt mẹ, cũng mủi lòng muốn khóc.

Nhưng phải sau này, phải khi đã làm mẹ, khi đã biết nhịn cho con miếng ngon, giành nằm chỗ ướt để chỗ ấm cho con, tôi mới hiểu vì sao mẹ bảo thích ăn cơm độn, thích ăn chuối chát non chấm nước mắm cay, thích gặm trái bắp còn hạt mà chị em tôi đã ăn sơ sài. Còn ba? Cũng phải sau này, tôi mới rơi lệ khi nhớ về bữa cơm chỉ có đĩa cá rô ba đặt lờ, chị em tôi xiên đũa rỉa không còn miếng thịt nào thì ba hỏi, còn miếng xương, có đứa nào ăn được không, biết ngõ ba gắp? Vậy mà tôi cũng "dạ" tranh phần. Đó là bữa cơm "kinh điển" - bây giờ gia đình tôi mỗi lần sum họp đều nhắc lại rồi cười mà muốn rơi nước mắt.

Nhưng sự thật là phải đợi đến khi tôi - đã là cô giáo, sau tất cả những tai ương, ba mẹ lại dang tay đón về căn nhà nhỏ bên sông, sớm tối có nhau.

Tạ ơn những lần vấp ngã đã giúp tôi nhận ra đâu mới là nơi chốn thật sự bình yên của cuộc đời!

 

Theo Nguyễn Thị Bích Nhàn (NLĐO)

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...