"Ánh trăng" của hai đứa bé nghèo bên vỉa hè Láng Hạ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Đêm muộn, dòng người trên phố thưa dần sau một ngày tất bật. Ở một góc vỉa hè phố Láng Hạ, ánh đèn vàng vẫn đang rọi xuống bóng 3 con người nhỏ bé bên sạp hàng rong. Đó là chị Thuý và 2 đứa con của mình.
 

Những ngày đầu đặt chân lên Hà Nội, bao khó khăn đổ dồn lên đôi vai của người đàn bà gốc Quảng Xương (Thanh Hóa). Nhưng 2 đứa nhỏ chính là động lực lớn nhất để chị bám trụ lại nơi “đất khách quê người” này. Chị bảo: “Giao chị việc nặng chị làm cũng không ngại, miễn là kiếm được tiền nuôi mấy đứa nhỏ”.

Do công việc đồng áng ở quê không đủ tiền nuôi 4 đứa con, chị Đỗ Thị Thúy (35 tuổi) đành gửi 2 đứa lớn ở nhà người thân, còn 2 đứa nhỏ chị đưa theo cùng để tiện chăm sóc. Người chồng đi làm xa cũng không đỡ đần được nhiều cho cuộc sống của 4 mẹ con nên chị quyết định lên Hà Nội tìm việc làm, tính đến nay đã được hơn 1 năm. Khi ấy bé gái út – Bảo Yên mới tròn 1 tuổi còn Bình chỉ mới chập chững biết đi. Công việc chính của chị là bán hàng rong.
 

Số tiền kiếm được từ sạp hàng rong chỉ đủ trang trải cho cuộc sống của 3 mẹ con ở Hà Nội. Vậy nên, tranh thủ khi 2 con còn đang ngủ, chị dậy từ sớm đi nhặt thêm sắt vụn đi bán để có tiền gửi về cho 2 đứa lớn ăn học ở quê. Trở về căn phòng trọ cũng là lúc Bình và Yên đã tỉnh giấc, như bao người mẹ khác, chị Thúy lại tất bật với công việc nội trợ.
 

Vỏn vẹn 15 m2, đó là nơi diễn ra mọi sinh hoạt của 3 mẹ con. Nhưng lạ thay, căn phòng gác mái nóng nực ấy lại luôn tràn ngập tiếng nói cười. Bữa sáng và cũng chính là bữa trưa của 2 đứa trẻ chỉ là một hộp cơm nhỏ 20.000 đồng. Cũng chẳng kịp chợp mắt, chị lại vội vàng sửa soạn đồ đạc cho công việc bán rong buổi chiều.
 

Nhìn thấy hình ảnh của 3 mẹ con bên vệ đường không kể nắng hay mưa, nhiều người động lòng thương đã dừng lại mua lấy dăm ba món đồ nhỏ để giúp đỡ. Đôi khi, 2 đứa trẻ cũng nhận được vài ba cuốn sách thiếu nhi hay những món đồ chơi nhỏ… Quần áo của Bình và Yên đang mặc cũng được những người qua đường quyên góp lại rồi mang cho.
 

Nỗi lo canh cánh của người mẹ đi làm xa dường như chẳng khi nào nguôi. Mỗi lúc có thời gian, chị lại mang ảnh của bé Anh (con thứ 2) ra ngắm nhìn lặng lẽ. Đứa con 15 tuổi rứt ruột đẻ ra không may mắc bệnh đao khiến những giọt nước mắt của chị không thể kiềm lại khi nhớ đến. Thêm vào đó là nỗi lo tiền ăn học cho em Vân (con cả) năm nay mới vào cấp 3.
 

Kim đồng hồ điểm 10h tối, chị Thúy vội thu dọn sạp hàng, chuẩn bị cho các con trở về phòng trọ. Con đường hơn 1 cây số từ nơi 3 mẹ con ngồi bánh hàng về tới phòng trọ nhỏ trong con hẻm nằm trên phố Hoàng Cầu , lại thêm gánh hàng và đứa nhỏ trên vai, thế nhưng người mẹ ấy vẫn cười lạc quan đến lạ: “Ngày nào cũng vậy, chị quen rồi”. Dường như hiểu được một phần nỗi vất vả của mẹ, đôi lúc thấy mẹ dừng chân nghỉ trên đường về, Bình thủ thỉ với mẹ: “Sau này Bình lớn, Bình làm công an rồi mua ôtô cho mẹ đi đỡ mệt nha!”.
 

Luôn là những người cuối cùng về tới phòng trọ, khi mọi người đã chìm sâu vào giấc ngủ, căn phòng gác mái của ba mẹ con lại sáng đèn. Chị Thúy lại vội vàng tắm rửa cho 2 đứa. “Mẹ ơi, nước lạnh quá!”, bé Yên nói với mẹ rồi lại nhoẻn miệng cười.
 

Tết Trung đối với Bình và Yên có lẽ cũng không khác nhiều so với những ngày thường, và cũng không đặc biệt như bao đứa trẻ khác. Nhưng có lẽ với chúng, vòng tay ấm áp và tình yêu thương “tròn trịa” của người mẹ là những điều quan trọng nhất. Chỉ cần như vậy, với 2 bé đó chính là Trung thu mỗi ngày. Không ai có thể biết cuộc sống của chị Thúy ở nơi đất khách quê người sẽ tiếp tục ra sao, liệu có luôn “Bình Yên” như cái tên mà chị đã đặt cho 2 đứa con của chị. Thế nhưng, chỉ cần thấy nụ cười vẫn hiện lên trên khuôn mặt của các con, chị vẫn sẽ cố gắng hết sức lực của mình để các con có một cuộc sống ấm no, đầy đủ hơn.

Nguyên Tấn Minh/laodong

Có thể bạn quan tâm

70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ-Bài 16: Kỳ tích điện hóa toàn bộ Điện Biên Đông

70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ-Bài 16: Kỳ tích điện hóa toàn bộ Điện Biên Đông

Có lẽ, ít ở đâu trên nước ta, quyết tâm đưa điện về bản lại cao như ở huyện Điện Biên Đông, tỉnh Điện Biên. Địa bàn nghèo nên không thể cấp cho dân “cá”, muốn cấp “cần câu” cũng khó nên chính quyền chọn cách đưa cho dân “mồi câu”. “Mồi câu” ở đây chính là điện lưới quốc gia.
Tôi đi chiến dịch Điện Biên

Tôi đi chiến dịch Điện Biên

(GLO)- "Tôi có cảm tưởng như cả đất nước, tất cả các dân tộc đang hành quân đi giành lấy độc lập tự do. Làm sao mà có thể đè bẹp ý chí của cả một dân tộc yêu nước. Tôi vô cùng tự hào là người chiến sĩ Ê Đê thuộc Tây Nguyên miền Nam duy nhất cũng có mặt trong đoàn quân ấy".

Giải cứu thú rừng

Giải cứu thú rừng

Những đôi chân mải miết trên từng ngóc ngách, đôi tay rớm máu gỡ lấy những chiếc bẫy thú. Trọng trách của họ là bảo vệ, giải cứu thú rừng mắc bẫy trong những cánh rừng già trên dãy Trường Sơn ở Quảng Nam.
70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ - bài 14: Đại thủy nông Nậm Rốm - biểu tượng của thanh niên

70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ - bài 14: Đại thủy nông Nậm Rốm - biểu tượng của thanh niên

Cánh đồng Mường Thanh được dòng sông Nậm Rốm tưới tắm bồi đắp hàng nghìn năm. Nhưng cánh đồng Mường Thanh thực sự gieo trồng có hiệu quả tăng đột biến là nhờ vào Đại công trình thủy nông Nậm Rốm. Đó là công trình hình thành từ bàn tay, khối óc của lớp thanh niên xung phong (TNXP) hơn 60 năm trước.
70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ - Bài 13: Mường Thanh - Kho lúa giữa trời

70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ - Bài 13: Mường Thanh - Kho lúa giữa trời

Đứng ở Tượng đài Chiến thắng Điện Biên Phủ trên Đồi D1, phóng tầm mắt về phía tây là một màu xanh trải dài bất tận của cánh đồng Mường Thanh. Từ trận địa đầy bom đạn, hầm hào, Mường Thanh trở thành vựa lúa lớn nhất Điện Biên, tạo ra những hạt gạo vang danh cả nước…
Phong vị Sài Gòn

Phong vị Sài Gòn

Có những người xa Sài Gòn hàng chục năm, hỏi rằng Sài Gòn những nét xưa có còn? Sài Gòn thế kỷ 21 có gì hay? Trong khi ấy, có những người xa Sài Gòn chỉ ít năm thôi cũng đã hỏi thành phố có gì mới?
Gặp nhân chứng sống đẩy lùi 'bóng ma' Fulro

Gặp nhân chứng sống đẩy lùi 'bóng ma' Fulro

Những ngày đầu đất nước thống nhất, Tây Nguyên vẫn chưa được yên ổn bởi sự quấy phá của tổ chức phản động Fulro. Bộ Công an đã tăng cường một tiểu đoàn tinh nhuệ gồm 310 quân vào Tây Nguyên. Một nhân chứng sống trực tiếp chiến đấu đã chia sẻ cùng Tiền Phong cuộc chiến đẩy lùi “bóng ma” Fulro.
Những “lá thư” khắc khoải đôi bờ

Những “lá thư” khắc khoải đôi bờ

(GLO)- Trong những bưu thiếp đơn sơ và bị kiểm duyệt gắt gao từ phía chính quyền bờ Nam chứa đựng biết bao điều mà niềm nhớ nhung khắc khoải của người xa xứ đã lầm lỡ nghe theo lời dụ dỗ và ép buộc của kẻ thù mà rời xa quê hương.

Ký ức 30/4

Ký ức 30/4

Đã 49 năm trôi qua, kể từ Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2024), nhưng với những người lính “Bộ đội Cụ Hồ” ký ức ngày 30/4/1975 không thể nào quên.
Gia Lai căng mình ngăn lửa, giữ rừng

Gia Lai căng mình ngăn lửa, giữ rừng

(GLO)- Giữa tiết trời nóng nực hơn 40℃, trên những ngọn núi, triền đồi, lực lượng bảo vệ rừng Gia Lai vẫn kiên nhẫn sải bước tuần tra. Khó khăn của thực tại là động lực để họ vượt lên nhằm ngăn ngừa "bà hỏa", giữ màu xanh của rừng cho mai sau.

Khát vọng phồn vinh

Khát vọng phồn vinh

Đất nước ta đã bước qua cánh cửa đói nghèo nhưng sự thịnh vượng của dân tộc vẫn còn ở phía trước, rất cần sự chung tay góp sức của mọi con dân nước Việt, nhất là thế hệ trẻ.