"Một thời Hà Nội hát"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

 "Dù hạnh phúc có ra đi nhưng tình ta còn đó. Như ngàn năm ngàn năm sóng vỗ vẫn ôm một bờ cát mà thôi…".

Ca từ trong bài "Màu nắng có bao giờ phai đâu" như một lời khẳng định son sắt vào thứ tình cảm dù thăng trầm biến động, qua lịch sử, qua thời gian. Tất cả được nhạc sĩ Đoàn Chuẩn gửi gắm lại qua bản tình ca cuối cùng của mình viết năm 1986, chất chứa hoài niệm về một thuở vàng son, buổi đầu của tân nhạc Việt Nam mà sau này ta vẫn quen gọi là tiền chiến. Nhà văn Nguyễn Trương Quý đã tái dựng không khí một thời ấy qua thiên du khảo "Một thời Hà Nội hát" (NXB Trẻ ấn hành).

 

 



Thông qua việc khắc họa chân dung nhạc sĩ Đoàn Chuẩn, Nguyễn Trương Quý đưa người đọc về lại thời Hà Nội thập niên 1940 - 1950, khi nền tân nhạc đang đi vào giai đoạn phát triển rực rỡ của mình để đáp ứng nhu cầu số đông quần chúng đang khao khát một luồng gió mới.

Nguyễn Trương Quý đi sâu vào giải mã, phân tích những hình ảnh, ca từ trong âm nhạc Đoàn Chuẩn, đã chỉ ra những hình ảnh thành điển phạm trong sáng tác của ông. Công cuộc giải mã ấy còn để đi tìm lời giải cho mối tồn nghi quan hệ khăng khít giữa Đoàn Chuẩn với Từ Linh. Mối tình tri âm tri kỷ hiếm có trải từ thời thanh niên cho đến lúc ly trần, cả trong lúc cực thịnh cũng như lúc suy vi, họ vẫn gắn bó với nhau, không câu nệ thân phận. Một tình bạn được tôn vinh bằng cách ký tên chung dưới cùng một bản nhạc, để thời gian có phôi pha, cả hai người đã thành thiên cổ thì những tình khúc của họ vẫn đi cùng năm tháng.

Bằng việc chép lại tiểu sử của một cá nhân, Nguyễn Trương Quý đã chép lại tiểu sử của một vùng đất với những thăng trầm và biến động, đặc biệt trong những thời khắc chuyển giao sau năm 1954. Đó không chỉ là sự thay đổi trong nếp sống mà còn là sự chuyển hóa về mặt tư tưởng, ảnh hưởng không nhỏ đến sáng tác của các nghệ sĩ sau này. Nguyễn Trương Quý đã nhìn Hà Nội qua đôi mắt Đoàn Chuẩn và đến chúng ta khi lật giở những trang của "Một thời Hà Nội hát" vẫn nhìn ngắm thủ đô bằng đôi mắt ấy, đôi mắt của một "huyền thoại Hà Nội".

Trong thời đại mới, khi thật - giả lẫn lộn như hôm nay, việc đi tìm một giá trị bền vững tưởng chừng như là công cuộc của những con người hiện đại. Ở tâm của những cuộc chiêu tuyết cho những giá trị cũ, "Một thời Hà Nội hát" xuất hiện như đáp ứng phần nào những đòi hỏi tìm hiểu của hậu thế về quá khứ. Bằng cách đó, lần nữa tái khẳng định rằng có những thứ đã từng tồn tại chứ không chỉ là một giai thoại về một vùng đất hay một lớp thị dân xưa với tâm hồn hào hoa không trộn lẫn vào đâu được.

Chính vì thế, cuốn sách không chỉ về "một thời Hà Nội hát" mà nó còn là một thời Hà Nội sống, một thời Hà Nội yêu, một thời định hình Hà Nội cho đến hôm nay.

 

Huỳnh Trọng Khang (NLĐO)

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.