Dé bò Tây Sơn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Có những món ăn đặc trưng của nó không phụ thuộc vào thực phẩm mà lại được tạo nên từ một gia vị. Dé bò Tây Sơn (tỉnh Bình Định) là một trong những món như thế. Công thức chế biến bắt buộc phải có loại “gia vị” đặc biệt: nước dé.
Nước dé được chắt lọc từ chất nhầy trong ruột non con bò, có vị đắng và mùi hinh hỉnh. Phải khẳng định ngay rằng không có nó thì không thể có món dé bò! Đó là “hồn cốt” làm nên đặc sản dé bò. Việc lấy chất đắng từ nguyên liệu khác để thay thế là “giả dé”. Thông thường, người ta dùng mật bò, khổ qua giã nát lấy nước để tạo vị đắng.
Có một điều rất quan trọng cần lưu ý: không phải đoạn nào trong ruột non cũng có nước dé! Không có chuyện “chọn đoạn ruột non ngon nhất” như có người đã viết, dé chỉ nằm ở đoạn cuối của ruột non giáp với ruột già. Lúc bò bị làm thịt, chất bổ trong thức ăn chưa được hấp thụ hết, còn lẫn với phần xơ chưa kịp chuyển xuống ruột già. Bình quân 1 con bò lấy được khoảng 1 lít dé. Nhưng chỉ những đàn bò nuôi thả ăn cỏ tự nhiên mới có. Nếu bò thường bị nhốt, cho ăn rơm, ăn cháo hoặc thức ăn công nghiệp thì không có nước dé.
Món dé bò Tây Sơn. Ảnh: INTERNET
Món dé bò Tây Sơn. Ảnh: INTERNET
Để lọc nước dé đòi hỏi phải chịu khó, cẩn thận: dùng tay vuốt khúc ruột ra một chất nhầy sệt sệt. Đổ vào đó một lượng nước sôi phù hợp, nếu loãng vị sẽ nhạt và mất mùi, rồi quấy đều cho chất sệt sệt tan ra, dùng cái rây lược lấy nước, bỏ xác. Có người cẩn thận cho vào nồi đun sôi, để nguội, đợi xác lắng xuống, chắt lấy nước, có màu xanh cỏ tươi rất đẹp.
Có nước dé rồi mới làm các thứ khác. Dùng chanh, muối lận rửa cho sạch ruột non, chần sơ qua nước sôi để khử mùi. Bộ lòng là gan, lá lách, tim, cật cắt thành từng miếng nhỏ vừa ăn. Tất cả đem ướp gia vị ít nhất 1 tiếng mới thấm, phải cay mới ngon. Huyết thì cắt thành từng miếng vuông để riêng.
Nguyên liệu đâu vào đấy rồi thì nấu. Bắc nồi đợi thật nóng, phi hành xào phần lòng đã ướp, trộn đều đến khi lòng săn lại, tỏa mùi thơm thì đổ tí nước lấp xấp, đậy nắp. Khi phần nước đó cạn thì tiếp tục cho thêm một lượng nước đun sôi trở lại, dùng đũa thử thấy lòng mềm thì đổ nước dé vào. Sau cùng vò lá giang bỏ vô. Lá giang chua chua ngọt ngọt làm thanh dịu vị đắng. Tô dé múc ra đang nóng hôi hổi thì nhúng rau ngổ và giá sống.
Ăn dé (còn gọi là húp dé) phải có bánh tráng nướng, bẻ kêu giòn rụm càng thêm hấp dẫn. Nên uống rượu chứ đừng uống bia, mà phải uống rượu Tây Sơn hoặc Bàu Đá mới đúng chất. Nhờ các vị trong dé mà người uống lâu say hơn lúc bình thường.   
Dé là món ăn từ “vị” chứ không phải từ “cái”. Nó hội tụ ngũ vị: đắng, chua, cay, ngọt, mặn, trong đó vị đắng giữ vai trò chính, tạo nên đặc sản một vùng quê, góp phần làm phong phú ẩm thực Việt.
PHAN VĂN THIÊN

Có thể bạn quan tâm

Mênh mang sắc xanh Nho Quế

Mênh mang sắc xanh Nho Quế

Trong tiết trời se lạnh cuối năm, khi hoa tam giác mạch và dã quỳ khoe sắc trên những cung đường núi quanh co ở xã Mèo Vạc (Tuyên Quang), dòng Nho Quế hiện lên như dải lụa xanh ngọc uốn lượn giữa vực sâu, khiến cảnh quan cao nguyên đá càng trở nên cuốn hút và khó quên trong mắt du khách.

Lạc lối ở Mù Cang Chải mùa hoa Chi Pâu

Lạc lối ở Mù Cang Chải mùa hoa Chi Pâu

Dù đã qua mùa lúa chín, tới đồi mâm xôi nhỏ (Mù Cang Chải) đầu tháng 11, du khách vẫn ngỡ ngàng trước vẻ đẹp lãng mạn của núi rừng Tây Bắc. Những quả đồi nhuộm hồng bởi hoa mào gà (người địa phương gọi là hoa Chi Pâu) khiến người ta bất giác xuyến xao...

Định vị thương hiệu du lịch Gia Lai

Định vị thương hiệu du lịch Gia Lai

(GLO)- “Chúng ta cần định vị lại thương hiệu du lịch của tỉnh Gia Lai. Bởi vì sau khi sáp nhập thì khá nhiều tỉnh khác cũng có rừng, có biển. Ngày xưa tôi tự hào là một trong những người đầu tiên xây dựng tour “Từ biển bạc đến rừng xanh” nhưng bây giờ tôi thực sự bối rối”.

Núi Ngô Sơn rực đỏ hoa rừng

Núi Ngô Sơn rực đỏ hoa rừng

(GLO)- Cuối tháng 10, khi cao nguyên Gia Lai bước vào đầu mùa khô, sườn núi Ngô Sơn (xã Biển Hồ) bất ngờ bừng sáng bởi một loài hoa rừng đỏ như lửa. Từng chùm hoa dây leo ôm lấy những tán thông cổ thụ, nối nhau nhuộm thẫm lưng núi.

null