Pleiku của tôi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Với tác giả Nguyễn Đình Phê, Pleiku luôn là chốn đi về của hoài niệm nhớ thương. Để rồi: “Bàn chân mở và con đường đi tới/Gian khó vui buồn, phần Pleiku của tôi”.

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Pleiku của tôi cha làm kinh tế mới
Mưa dầm dề dốc dựng lầy trơn
Cây cỏ dại chen vách che thưng ván
Gió vô hồi hun hút bóng đêm đen
Pleiku của tôi viên chức trẻ hồn nhiên
Xe đạp ngang tàng ôm mộng đời khai sáng
Ly cà phê dài thêm trang giáo án
Ánh đèn vàng kinh điển từ chương.
Pleiku của tôi ngày tháng xa em
Thương nhớ đầy vơi nối đôi miền đất nước
Gàu đã đứt dây soi mình bóng giếng
Hoa sữa còn vương, vàng lá rụng, heo may…
Tự vấn lòng mình tiếc nhớ mà chi
Ngày mới mở dừng con tàu quá khứ
Bàn chân mở và con đường đi tới
Gian khó vui buồn, phần Pleiku của tôi.
NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...