Những đứa trẻ làng tôi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đó là những em bé Jrai khi còn bé tí đã nằm trên lưng mẹ ra đồng. Mặt trời, sợi nắng, hạt mưa và ngọn gió… tất thảy như là của em từ thuở bé thơ. Lưng mẹ là nôi, gió đồng cùng bước chân mẹ là nhịp ru cho em say giấc. Giấc ngủ em ướp cả tiếng chim và hương lúa, ướp cả giọt mặn mồ hôi thấm trên vai áo mẹ.
Đó là những đứa trẻ mặt mũi lúc nào cũng lem nhem, áo quần dính đầy bụi đất, đôi lúc chân không mang dép cứ thế chạy nghịch trên cát sỏi. Ấy thế nhưng đôi mắt các em lúc nào cũng trong veo, nụ cười cũng trong veo, cuốn hút kỳ lạ. Để những ai khi đến vùng đất này, vô tình chạm phải ánh mắt ấy, nụ cười ấy đều xao xuyến không quên. Và rồi, khi bắt gặp ống kính máy ảnh của người lạ nào đó vừa đến làng hướng vào, cũng đôi mắt ấy, nụ cười ấy bỗng thẹn thùng, bẽn lẽn, bước thụt lùi nấp vào lưng chị, lưng mẹ, thi thoảng lại len lén nhìn ra. Đôi mắt, nụ cười ấy dường như chỉ thuộc về những đứa trẻ được sinh ra nơi vùng đất cao nguyên đầy nắng, đầy gió, sóng sánh dòng chảy mỡ màu của bazan khi mùa mưa trút xuống.
Đó là những đứa trẻ vừa mới lớn đã biết phụ mẹ đeo gùi xuống suối lấy nước, lên rẫy bẻ bắp, nhặt củi, ra chợ bán mớ rau, mớ nấm… Các em không đòi hỏi những búp bê, siêu nhân. Ngày lại ngày, sau giờ đi học, các em vẫn giúp mẹ, giúp bà làm việc nhà. Những đứa trẻ ấy tự lập từ rất sớm.
Ảnh: NGUYỄN LINH VINH QUỐC
Ảnh: NGUYỄN LINH VINH QUỐC
Đó là những đứa trẻ ngoan và rất đỗi lễ phép. Thi thoảng, tôi mang cho các em bì bánh quẩy, gói bim bim hay cuốn tập viết. Tôi nhìn thấy niềm vui đong đầy trong mắt em. Em lễ phép cảm ơn rồi nhận lấy và chia cho các bạn. Vài hôm sau, tôi lại thấy các em bẽn lẽn trước cổng nhà tôi để đưa cho tôi túm rau má hay bì cua đồng mà chúng vừa bắt được.
Những đứa trẻ làng tôi thường tập trung lại cùng chơi trò nhảy dây, ô ăn quan hoặc những trò con trẻ do chúng tự nghĩ ra. Chúng gần như không biết đến game, cũng không đòi xem điện thoại mỗi bữa cơm hay xuống công viên ngày cuối tuần. Mỗi chiều, khi cùng nhau vui chơi, tiếng cười của các em vọng đến sân nhà tôi. Tôi nghe trong tiếng cười ấy niềm vui tuổi thơ cùng những gì đẹp đẽ và tươi sáng nhất, vô tư nhất, trong trẻo nhất, như thể không có khó khăn nào, nắng gió nào, rét mướt nào len lỏi qua cuộc đời của các em vậy.
Hôm rồi, thấy tôi đi làm về, đám trẻ gọi với theo rồi bê chiếc mũ đựng đầy trái chòi mòi đầu mùa chỉ vừa kịp ửng đỏ đến và bảo “Cho em An!”. Tôi cười, đưa tay bốc lấy mấy chùm quả. Dù rằng, nhà tôi không ai ăn được đồ chua, nhưng tôi biết nếu không lấy, các em sẽ chẳng vui.
Tôi thấy mình may mắn vì được sống gần những đứa trẻ ấy. Dành ra ít phút mỗi chiều để ngắm nhìn các em chơi đùa, tôi như nhìn thấy tuổi thơ trong trẻo của mình ngày không internet, không smartphone, không chạy đua canh giờ để học thêm đủ các kiểu. Tôi được thấy lại chính tôi ngày thơ bé bên mẹ, bên cha...
PHÚC AN         

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...