Báo cáo với Tổng Bí thư Tô Lâm tại buổi làm việc với Bộ Nông nghiệp và Môi trường xung quanh việc rà soát tình hình sắp xếp các đơn vị sự nghiệp công lập thực hiện nhiệm vụ khuyến nông ở địa phương, đại diện Bộ Nội vụ cho biết, sau sáp nhập, bình quân mỗi xã, phường có 41,03 cán bộ. Trong đó, trên 94% cán bộ cấp xã có trình độ đại học, chỉ khoảng 5,38% cán bộ có trình độ không phù hợp với chuyên môn.
Với tỷ lệ này, thật khó để nói rằng, cán bộ cấp xã thiếu trình độ chuyên môn. Có chăng chỉ là một bộ phận cán bộ thiếu trách nhiệm, chưa nhiệt tình, không chịu làm việc, không thể hiện tinh thần phục vụ người dân.
Từ khi mô hình chính quyền địa phương 2 cấp đi vào hoạt động, nhiều địa phương phản ánh là thiếu cán bộ hoặc cán bộ không đáp ứng yêu cầu công việc và yêu cầu bổ sung biên chế. Điều này đi ngược lại với mục tiêu mà cuộc cách mạng sắp xếp, tinh gọn bộ máy đặt ra.
Thực tế cho thấy, khi phải thực hiện hơn 80% khối lượng công việc từ cấp huyện chuyển về, cộng với sự kỳ vọng của người dân về “chính quyền số nhanh nhạy, hiện đại”, chính quyền cấp xã đã nhận không ít lời phàn nàn từ người dân. Điều đó là có thực trong thời gian đầu. Nhất là khi, việc giải quyết các thủ tục hành chính trong môi trường số đòi hỏi tính chính xác cao, chỉ cần thiếu hoặc sai một chi tiết, một trường số liệu là toàn bộ quy trình phải dừng lại.
Mô hình hoạt động phổ biến hiện nay của chính quyền cấp xã gồm 2 bộ phận: trung tâm phục vụ hành chính công và trung tâm cung ứng dịch vụ công để giải quyết các công việc liên quan đến người dân. Việc bố trí các phòng chuyên môn trong điều kiện không được tăng biên chế, buộc phải có cán bộ kiêm nhiệm (văn hóa-giáo dục-y tế-chuyển đổi số…) hay (nội vụ-lao động-dân tộc-tôn giáo…). Đó là lý do hơn 30% số cán bộ quản lý giáo dục ở cấp xã không có chuyên môn về giáo dục như khảo sát của Bộ Giáo dục và Đào tạo hồi cuối tháng 7 vừa rồi.
Chị Đinh Thị Hiểm-Cán bộ phụ trách công tác giáo dục xã Vĩnh Thịnh nỗ lực trau dồi chuyên môn nghiệp vụ để đáp ứng nhu cầu, nhiệm vụ mới. Ảnh: T.D
Để đáp ứng công việc, số cán bộ “trái tay” này phải cấp tốc tham gia các lớp tập huấn do ngành Giáo dục tổ chức và nỗ lực tự nghiên cứu tài liệu, tham vấn từ đồng nghiệp và những cán bộ quản lý giáo dục có kinh nghiệm… Một số địa phương chủ động điều giáo viên từ các trường biệt phái về làm cán bộ quản lý giáo dục cho xã mà vẫn đảm bảo công việc và chế độ lương, phụ cấp cho họ.
Sự nỗ lực của một số cán bộ quản lý giáo dục “trái tay” ở xã Vĩnh Thịnh, Ia Púch, Bàu Cạn… hay cách điều giáo viên về xã làm việc theo chế độ biệt phái ở Gia Lai thời gian qua là rất đáng ghi nhận trong điều kiện biên chế không tăng mà vẫn đảm bảo công việc chạy đều. Trách nhiệm của chính quyền các địa phương là phải rà soát, bố trí lại cán bộ sao cho hợp lý để họ phát huy sở trường, năng lực chuyên môn, đảm đương được nhiệm vụ, hoàn thành tốt công việc được giao. Qua đó, đảm bảo mục tiêu chính quyền gần dân, phục vụ yêu cầu của người dân và doanh nghiệp, góp phần tích cực vào việc triển khai thực hiện các chương trình phát triển kinh tế-xã hội, ổn định chính trị, quốc phòng-an ninh ở địa phương.