Uy lẫm bước voi đi giữa rừng biên giới
Mỗi lần nhớ đến Đắk Lắk là trong tôi lại ngân lên câu thơ “Vầng mặt trời vỡ trên lưng voi”, nhớ đến những ngôi nhà dài như tiếng chiêng của đồng bào các dân tộc nơi đây, lại hình dung đến những thớt voi uy lẫm giữa rừng già biên giới, chở theo vầng mặt trời rực rỡ ươm chín bạt ngàn cà phê, hồ tiêu.