Điều ước cầu vồng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Đường Nguyễn Du xe đậu hàng hàng, thu hẹp lòng đường vốn đã chật chội, nàng chở con chậm chậm, thiên hạ giàu nứt đố đổ tường còn mẹ con nàng nghèo rớt mồng tơi. Nàng nghĩ thầm trúng số nàng mua đất, làm nhà, mua xe ga, xây bếp cho chùa Vĩnh Nghiêm, góp tiền chùa Bửu Nghiêm để sư cô nuôi đàn con nít bị bỏ rơi, mua cho Tâm 50 cái váy đủ các loại kiểu dáng màu sắc... Con bé ôm lưng mẹ thỏ thẻ:

- Tết ba có về không mẹ? Ba có gấu bông cho con không mẹ? Sáng nay cô giáo nói Tết ba Tâm về.

- Cô giáo nói sao?

- Cô nói bữa hôm ba gọi điện hỏi thăm con khỏe không, học giỏi không. Ba nói Tết ba về... hihiihi...:::))).

Nàng nghe tim giựt mạnh, nhói buốt.  

Đêm ba mươi, nàng lách qua đám người xe chật chội, nàng cũng muốn tìm những chậu hoa đang được chủ hàng giao bán tống tháo để kịp về đón Giao thừa cùng gia đình. Chen lấn mãi rồi cũng kiếm được một chậu hồng, hai giỏ chuỗi ngọc, một chậu hướng dương nở toe toét. Nhìn đống chậu, giỏ bùng nhùng nàng chẳng biết làm cách nào để chở chúng về nhà. Loay hoay, đặt, móc, giữ nàng đụng vào anh. Mông nàng đập vào cái máy ảnh treo trước ngực anh. Nàng ngượng ngùng xin lỗi, anh xua tay bỏ qua. Đầu nàng lóe lên ý nghĩ táo bạo, nàng giữ cánh tay anh cất giọng:

 

Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương

- Anh đi một mình, anh khách ở xa về?

- Vâng, tôi ở Sài Gòn.

- Tôi có thể nhờ anh giúp không, tôi mẹ chiếc con đơn, cái đống hoa lá này một mình khó chở quá, anh giúp tôi một đoạn được không, nhà tôi cách đây 2 cây số.

- Ồ, tôi... tôi e...

- Xin anh đừng từ chối.

Anh cau mày nhìn người đàn bà, mặt nàng trắng bạch, tái mét vì lạnh, không phấn son, áo khoác mỏng, ngón tay dài thuôn xinh xắn, ánh mắt trĩu buồn hoang mang. Lưỡng lự vài phút anh gật đầu. Anh lái xe, kẹp phía trước chậu hướng dương, treo giỏ chuỗi ngọc trên tay ga, nàng ôm chậu hồng và xách giỏ chuỗi ngọc còn lại. Xe lách qua luồng người xe đông kẹt. 2 tiếng nữa Giao thừa. Nàng thở dồn dập. Ý nghĩ trong đầu nàng nhảy múa. Lách ra khỏi đám đông. Xe bon bon. Nàng thở dồn dập, còn một cây số nữa đến nhà. Nàng vỗ vỗ lưng anh ra hiệu dừng xe. Nàng đặt hết giỏ chậu lỉnh kỉnh xuống đất, nàng kéo hết cổ áo cho bớt rét, ánh mắt nàng đầy cương quyết. Nàng nhìn anh, trán anh cau lại, mặt anh biểu lộ sự hoài nghi.

Nàng hắng giọng và bắt đầu nói: Tôi biết thế này là dở hơi nhưng tôi xin anh nghe tôi nói 10 phút thôi, rồi sau đó anh muốn nghĩ tôi là loại đàn bà gì cũng được. Và nàng nói một hơi, cuộc đời nàng rõ ràng phơi bày trước một người xa lạ chẳng chút che giấu, nàng cần sự đồng cảm của anh, nàng nghĩ nếu mình mập mờ anh chẳng thể đồng cảm, sự dối dóa chẳng bao giờ làm cảm động nổi ai. Nàng kể xong đứng thở, nước mắt lăn từ từ, phần xấu hổ phần tủi thân. Nàng không có nhiều bạn, hoàn cảnh của nàng khiến nàng tự khép kín, đồng nghiệp nơi công sở nàng càng tránh xa, nàng sợ những thơn thớt cười nói vừa đấy rồi nàng khuất lưng là chụm túm xì xào, thêm bớt về chuyện đời nàng. Nàng lấy tay áo quyệt nước mắt, ngước nhìn anh cười mím, nàng bảo thôi ta về, tôi làm khó anh rồi. Trán anh cau lại, anh hỏi:

- Con bé tên gì?

- Nó tên Thanh Tâm.

- Nó thích gì nhất?

- Nó thích gấu bông và chó con. Tôi vẫn dặn gã bạn cùng lớp gọi điện hứa ba về mua gấu bông và chó con cho nó. Và nó luôn tin.

Anh thở mạnh, trán giãn ra. Anh bảo nàng lên xe, nâng niu giỏ chuỗi ngọc, anh bảo nàng lau nước mắt cho kỹ, trẻ con không nên thấy nước mắt của người lớn vào đêm Giao thừa. Anh đi chầm chậm, các cửa hàng dọn dẹp gần hết, đèn phố vàng vọt trong sương. Quảng trường rộn ràng và đông đúc người đón Giao thừa, những bài hát mùa xuân nối nhau vút lên giữa không trung lồng lộng của đêm cuối năm. Anh gõ cửa một shop lưu niệm bên đường. Ông chủ shop xua tay, cánh cửa tính khép lại bị đôi tay anh đẩy ngược, ông chủ shop nổi cáu, giọng anh nhỏ nhỏ nàng không nghe rõ nhưng cuộc nói chuyện chừng 5 phút thì kết thúc, ông chủ shop mở toang cửa, anh mất hút giữa những kệ tủ sang trọng, 5 phút và trở ra với một con gấu bông trên tay.

Con gấu to hơn con bé nhà nàng, hai tay nó ôm trái tim đỏ thắm. Mắt nàng cay cay, nước mắt từ từ chảy chẳng kiểm soát được. Nàng không phải người mau nước mắt, nhưng đêm nay nàng đã khóc hai lần. Nước mắt của lòng biết ơn, đời nàng gặp toàn lũ vô ơn, hóa ra giữa ma quỷ vẫn có thần thánh. Nàng cảm kích cúi đầu mô phật từ bi. Anh bảo nàng lau nước mắt đi trẻ con không nên thấy nước mắt người lớn đêm Giao thừa. Nàng dạ lí nhí. Nàng hỏi:

- Vợ con anh đâu?

- Vợ tôi mất 6 năm rồi, con đã lập gia đình chúng ở Sài Gòn, tôi từng ở đây 6 năm trước. Cô ấy mất tôi mới vô Nam làm ăn nuôi con. Tôi gửi cô ấy nơi chùa Vĩnh Nghiêm. Ngày sống cô ấy năng đi chùa chiền lạy Phật.

- Ôi, tôi rất tiếc.

- Cô bao nhiêu tuổi?

- Dạ 30. Ồ vậy tôi hơn cô 20 tuổi hahaha.

- Dạ, có sao đâu!

Nàng nói câu đó xong thấy mình vô duyên. Anh nhấn ga vượt dốc, cua vô hẻm nhà nàng, con bé nghe chuông chạy ra ríu rít: Mẹ ơi, con chờ lâu quá, con sợ. Tiếng anh reo gọi Thanh Tâm của ba đâu, ba về rồi nè, con gái ba đâu nào? Con bé sững lại mấy giây rồi nó chạy ào ra, tay nó run đến nỗi mở mãi không được chốt cổng, cánh cửa bung mở nó đứng ngây, mắt nó mở to và nhìn chăm chắm, anh giang rộng vòng tay, con bé lao đến. Miệng nó không ngừng gọi. Con nhớ ba quá à. Nàng đứng lặng trân, nước mắt chảy từ từ trên má. Con bé đu lên dính chặt vào ngực anh. Anh ôm con bé thật chặt, nước mắt từ từ trên má. Anh chùi vào tóc con bé, bế nó đi vòng vòng quanh khuôn sân hẹp ẩm mùi đêm. Nàng lặng lẽ dắt xe vào, treo mấy giỏ chuỗi ngọc lên giàn, đặt hai chậu bông hai bên thềm, lặng lẽ lấy nước tưới hoa, lặng lẽ khóa cổng, lặng lẽ đến bên thềm ngồi ôm ngực.

Anh đến bên nàng, em vô sắp đồ cúng Giao thừa, anh chơi với con nghen. Nàng dạ lí nhí bước vô bếp. Anh ngắm con bé, nó đẹp như một thiên thần, nó cười lộ chiếc răng sún ngộ nghĩnh, nó ôm cứng cổ anh, tay gãi gãi gáy anh nhột nhột, mùi tóc trẻ con thơm ngòn ngọt và mềm mại. Nó giống nàng đôi môi nhỏ mọng, làn da trắng mỏng và bàn tay thuôn xinh xắn, anh chỉ kịp nhận ra thế. Anh ôm con bé vào lòng, anh kể một câu chuyện không có thật của mình, câu chuyện của nàng về những ngày tháng của một người cha tưởng tượng, một gã bạn cùng lớp đóng giả gọi điện hỏi han, hứa hẹn.

Anh tự hỏi cha ruột của con bé giờ ở đâu, anh ta có nghĩ đến nó, có biết sự có mặt của nó trên đời, có quay lại không để tìm nó nếu biết nó và nàng đang sống tạm bợ nơi căn nhà thuê xập xệ này... anh chợt nghĩ anh là một người cha tốt. Nàng trở ra với mâm cơm cúng, nàng đã thay đồ, đã trang điểm, dưới ánh điện sáng anh nhìn kỹ nàng, ồ nàng rất đẹp, vẻ đẹp mạnh mẽ quyến rũ. Anh bảo con bé thay đồ mới chuẩn bị đón Giao thừa, anh bê cái bàn nhựa ra thềm, anh và nàng không nói gì, cánh tay thỉnh thoảng chạm vào nhau khi sắp đồ.

Anh nhìn nàng cười, nàng nhìn anh nói nhỏ: Em cảm ơn. Giao thừa, bài “Happy new year” được hát liên tục, khói hương tỏa thơm, anh và nàng đốt vàng mã, con bé ngồi bên dựa vào sườn anh, nó nói ba ôm con ngủ nhé. Đêm nào con cũng mơ được ba ôm ngủ, mắt nàng lúng túng, mắt anh cay cay. Nàng dọn dẹp, anh bế con bé vào giường, anh quay lại hỏi anh có thể làm thế không, nàng gật nhẹ. Căn phòng nhỏ xinh, cái tủ nhỏ xinh, bóng dèn ngủ nhỏ xinh, thơm thơm mùi dầu gió, chăn gối sạch sẽ gọn gàng, bình hoa hồng vàng tươi chúm chím. Anh cởi áo khoác, con bé cựa quậy, vòng tay ôm qua người anh. Anh vỗ vỗ. Anh hát nhỏ nhỏ bài “Mùa xuân nho nhỏ”. Nàng chẳng biết làm gì cứ loanh quanh ngoài phòng khách. Anh gọi nàng, nàng vào ngồi khép nép bên chiếc ghế trang điểm. Anh bảo em lên giường ngủ đi, đừng lo lắng. Nàng không lo lắng, nàng thấy mình ngố. Nàng mong trời chậm sáng.

Sáng, anh bảo nàng, anh phải về khách sạn. Mắt nàng lộ vẻ lo lắng. Anh bảo anh về dọn đồ qua đây ở với con mấy ngày rồi anh về Sài Gòn, mắt nàng lộ vẻ buồn bã. Con bé đã dậy, đứng sau lưng hai người, nó ôm chân anh nhõng nhẽo, ba đi Sài Gòn nữa hả, con hổng cho ba đi đâu hết. Anh và nàng cùng quay lại, cùng ngồi xuống, cùng ôm con bé xoa vỗ, phỉnh phờ, ba không đi làm ăn nữa, ba ở nhà với con, ba tính qua bên nhà bạn lấy hành lý về bên nhà mình nè. Con bé phấn chấn, con và mẹ đi với ba luôn. Anh gật gật. Nàng cười mím, mắt cay cay. Nàng ước gì thời gian đừng trôi.

Truyện ngắn của Hoàng Thanh Hương

Có thể bạn quan tâm

Ayun Pa: Xứng tầm khu kinh tế động lực vùng Đông Nam

Ayun Pa: Xứng tầm khu kinh tế động lực vùng Đông Nam

(GLO)- Phát huy lợi thế là trung tâm vùng kinh tế phía Đông Nam tỉnh, sau hơn 11 năm thành lập, dưới sự lãnh đạo của Đảng bộ, sự quyết tâm của chính quyền và sự đồng lòng của người dân, thị xã Ayun Pa đã từng bước khai thác tiềm năng và nội lực, đạt nhiều thành tựu quan trọng.
Ia Grai: Hướng đến phát triển bền vững, toàn diện

Ia Grai: Hướng đến phát triển bền vững, toàn diện

(GLO)- Năm 2018, thời tiết diễn biến phức tạp, giá cả các mặt hàng nông sản giảm đã ảnh hưởng đến sản xuất và đời sống nhân dân trên địa bàn huyện Ia Grai. Tuy nhiên, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, sự giám sát của HĐND huyện, sự điều hành của UBND huyện, kinh tế-xã hội huyện vẫn tiếp tục chuyển biến tích cực và đạt được những kết quả tích cực.
Kông Chro: Vững vàng trên chặng đường mới

Kông Chro: Vững vàng trên chặng đường mới

(GLO)- Sau 30 năm thành lập, huyện Kông Chro đã có sự phát triển mạnh mẽ, đầy hứa hẹn. Bộ mặt đô thị và nông thôn đang đổi mới từng ngày, đời sống nhân dân các dân tộc trong huyện từng bước được cải thiện và nâng cao.
Đak Pơ: Sức bật từ tam nông

Đak Pơ: Sức bật từ tam nông

(GLO)- Sau 15 năm thành lập, kinh tế-xã hội của huyện Đak Pơ có bước phát triển vượt bậc. Đời sống người dân ngày một cải thiện. Có được kết quả này là nhờ các nguồn lực đầu tư của Nhà nước, đặc biệt, Nghị quyết Trung ương 7 (khóa X) về nông nghiệp, nông dân và nông thôn đã tạo động lực giúp vùng đất thuần nông Đak Pơ phát triển mạnh mẽ.
Đất nước của những triệu phú

Đất nước của những triệu phú

(GLO)- Công quốc Monaco nằm ở một eo biển nhỏ phía Nam nước Pháp, bên bờ biển Côte dAzur, nước Pháp bao quanh 3 mặt, mặt còn lại giáp biển Địa Trung Hải. Với diện tích chỉ vỏn vẹn 2,02 km2, Monaco là quốc gia nhỏ thứ 2 thế giới (chỉ sau Vatican), dân số 38.000 người-nằm trong top 10 quốc gia có dân số ít nhất thế giới. Tuy nhỏ về diện tích và ít về dân số nhưng quốc gia này có đến 1/3 dân số là triệu phú và rất nhiều tỷ phú, không có người nghèo, được các tổ chức quốc tế đánh giá là quốc gia có tỷ lệ triệu phú cao nhất thế giới. Do vậy, Monaco được mệnh danh là đất nước của những triệu phú đô la.
Xã luận: Xuân khát vọng

Xã luận: Xuân khát vọng

(GLO)- Chúng ta quyến luyến chia tay năm Mậu Tuất, bước sang Xuân mới Kỷ Hợi 2019. Với Gia Lai, năm Mậu Tuất 2018 ghi dấu ấn đặc biệt trên nhiều lĩnh vực, thể hiện rõ quyết tâm vượt qua khó khăn, thách thức, khát vọng vươn lên chinh phục những tầm cao mới của Đảng bộ, chính quyền và nhân dân các dân tộc trong tỉnh.
Những ngày ở Nhật

Những ngày ở Nhật

(GLO)- Trong tâm thức của người Việt hàng thế kỷ nay, Nhật là dân tộc có nhiều điều đáng học. Tư tưởng duy tân từ cụ Phan Chu Trinh và kế tiếp là phong trào Đông Du của Phan Bội Châu in đậm sử sách, ăn sâu tư duy thế hệ chúng tôi. Vì vậy, được đến nước Nhật, tận thấy cuộc sống của người Nhật từ lâu là ước muốn của nhiều người.
Bí thư Tỉnh ủy Dương Văn Trang: Tăng cường đi cơ sở để giúp dân

Bí thư Tỉnh ủy Dương Văn Trang: Tăng cường đi cơ sở để giúp dân

(GLO)- Năm qua, đồng chí Dương Văn Trang-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh đã liên tục đi kiểm tra, thị sát cơ sở, nhất là các địa bàn vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số để nắm tình hình, giúp cấp ủy, chính quyền cơ sở kịp thời tháo gỡ khó khăn, vướng mắc trong công tác chỉ đạo, điều hành thực hiện nhiệm vụ. Qua đó đã tăng cường sức mạnh đoàn kết, đẩy nhanh phát triển kinh tế, ổn định đời sống nhân dân, nâng cao trách nhiệm của đội ngũ cán bộ.
Xuân về trên núi

Xuân về trên núi

(GLO)- Ở xứ cao nguyên này, mưa thì dằng dặc, triền miên, nắng thì hoang hoải, kiệt cùng. Những khoảnh khắc xuân-hạ-thu-đông dường như chỉ đỏng đảnh ghé qua chớp nhoáng trong một thời khắc nào đó, mà nếu hững hờ, sẽ khó lòng mà nhận ra.
Thưởng trà và sống chậm

Thưởng trà và sống chậm

(GLO)- Yêu thích nghệ thuật trà đạo và triết lý Phật giáo, anh Võ Thanh Hưng đã quyết tâm xây dựng một không gian thưởng thức trà đúng chất xưa. Nét xưa ấy thể hiện ngay từ cái tên Hồn Gỗ của quán cho đến cách mà anh ngồi đối ẩm cùng những người trót mê đắm hậu vị ngọt mát của các loại trà Việt.
Nhiều dấu ấn trong thu hút đầu tư

Nhiều dấu ấn trong thu hút đầu tư

(GLO)- Năm 2018, Gia Lai tiếp tục là điểm đến lý tưởng của các nhà đầu trên nhiều lĩnh vực khác nhau. Minh chứng là qua 2 lần tỉnh tổ chức hội nghị xúc tiến đầu tư với TP. Hồ Chí Minh, kết quả đạt được đều rất khả quan với nhiều dự án đã được phê duyệt quyết định chủ trương đầu tư.
Chư Sê phấn đấu thành thị xã trước năm 2020

Chư Sê phấn đấu thành thị xã trước năm 2020

(GLO)- Bên cạnh việc đầu tư phát triển kinh tế-xã hội, những năm qua, huyện Chư Sê đã tập trung mọi nguồn lực để quy hoạch, chỉnh trang đô thị, tu sửa, nâng cấp hệ thống đường giao thông, vỉa hè… nhằm hướng tới mục tiêu trở thành thị xã trước năm 2020.
Chư Pưh: Kinh tế-xã hội chuyển biến tích cực

Chư Pưh: Kinh tế-xã hội chuyển biến tích cực

(GLO)- Năm 2017, huyện Chư Pưh đã triển khai nhiều giải pháp phát triển kinh tế-xã hội, đảm bảo quốc phòng-an ninh và đạt được những kết quả đáng khích lệ. Cụ thể, giá trị tăng trưởng kinh tế ước đạt 10,05%. Trong đó, nông-lâm nghiệp, thủy sản tăng 6,6%, công nghiệp-xây dựng tăng 12,92%, dịch vụ tăng 13,96%; thu nhập bình quân đầu người đạt 39,31 triệu đồng/năm. Tổng thu ngân sách trên địa bàn hơn 282 tỷ đồng, đạt 104,28% kế hoạch. Tổng diện tích gieo trồng toàn huyện là 23.585,7 ha, đạt 101,31% kế hoạch.
Ngành Y tế: Chuyển giao kỹ thuật hiện đại phục vụ nhân dân

Ngành Y tế: Chuyển giao kỹ thuật hiện đại phục vụ nhân dân

(GLO)- Tăng cường hoạt động phòng-chống dịch, đẩy mạnh công tác truyền thông, giáo dục để người dân chủ động giám sát dịch tễ; triển khai có hiệu quả các dự án thuộc Chương trình mục tiêu y tế-dân số, tập trung chỉ đạo nâng cao chất lượng khám-chữa bệnh, đặc biệt tại tuyến y tế cơ sở; phát triển và mở rộng dịch vụ, kỹ thuật y tế tạo điều kiện cho người bệnh tiếp cận với dịch vụ y tế có chất lượng...
Ngày Xuân "xông đất" lực lượng đặc biệt

Ngày Xuân "xông đất" lực lượng đặc biệt

(GLO)- Ngày trước, khi nói về Bộ đội Biên phòng, người ta nghĩ ngay đến hình ảnh chú chiến mã phi nước đại trên đỉnh núi cao xa. Tuy nhiên, lính Biên phòng không chỉ có ngựa mà còn sở hữu một lực lượng rất đặc biệt, đó là những chú chó nghiệp vụ cực kỳ nhanh nhạy, thông minh. Những ngày đầu Xuân Mậu Tuất, chúng tôi có dịp lên xã Ia Mơr (huyện Chư Prông) thăm Cụm Cơ động Chó nghiệp vụ 3-Bộ đội Biên phòng thực hiện nhiệm vụ trên toàn tuyến biên giới các tỉnh Tây Nguyên.