Ong sống trong những chiếc thùng bằng gỗ giữa rừng cao su Gia Lai, được người dân chăm sóc mỗi ngày để lấy mật.
Cao su tại các nông trường ở huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai vào mùa thay lá cách đây gần một tháng. Trên đường dẫn vào thác Mơ, du khách sẽ bắt gặp hàng trăm chiếc thùng gỗ được người dân xếp đều tăm tắp như những hàng cao su cao vút. "Cây cao su thay lá cũng là lúc vụ thu hoạch mật ong bắt đầu. Cuống lá cao su vào thời điểm này cho rất nhiều mật", một người nuôi ong có kinh nghiệm hơn 10 năm cho biết.
Ông Giang hiện 46 tuổi. Cách đây hơn 9 năm, ông bắt đầu nghề nuôi ong tại một nông trường cao su ở Ia Krai, huyện Ia Grai. Theo ông, cuộc sống của người làm nghề nuôi ong không khác gì "những kẻ du mục". "Cứ dăm ba tháng, tôi hay những người nuôi ong lại phải 'dời nhà' một lần. Hoa ở đâu thì chúng tôi phải mang ong đến ở chỗ đấy để ong dễ dàng lấy mật.", ông nói. Lán, nơi chủ trại ở, được dựng lên sát các thùng nuôi.
Những tổ ong được di chuyển trong đêm. Trại ong của ông Giang hiện có 300 thùng, đặt ở giữa một rừng cao su. Như nhiều nơi khác ở Tây Nguyên, ong tại trại này thuộc giống ong Ý. Đây là loài cho sản lượng mật cao. Tuỳ theo từng mùa mà thời gian khai thác mật ong sẽ thay đổi. "Ong mạnh thì chăm khoảng 8 ngày là có thể thu hoạch, nhưng cũng có đàn mất 15 ngày mới có thể lấy mật".
Những chiếc thùng được sơn để bền hơn. Thường các tủ được người dân đặt ở nơi khuất gió để đàn ong không bị ảnh hưởng.
Mỗi thùng đều thiết kế một khe ở dưới để làm lối đi cho bầy ong.
Ông Giang kể, hiện mật tự nhiên còn rất ít nên mỗi ngày ông phải cho ong ăn. Thành phần của thức ăn được làm chủ yếu từ đường và đậu nành, giã nhuyễn và trộn đều với nhau.
Người nuôi sẽ dùng bình xịt khói tạo nên từ lá cây khô để đuổi ong bay ra khỏi đàn lúc cho ăn hoặc lấy mật.
Ong sau khi ăn no sẽ quay về tổ bên dưới để tạo mật. Theo ông Giang, trung bình khoảng 50 cầu ong cho ra gần 20 lít mật.
Mật ong của bầy nuôi trong rừng cao su thường có màu vàng nhạt, mùi thơm và vị ngọt dịu. "Khoảng 2 năm trở lại đây, giá mật bán ra rớt xuống gần một nửa. Nếu trước đây giá khoảng 40.000 - 50.000 đồng một lít, bây giờ chỉ còn hơn 20.000 đồng", ông Giang nói.
Những ngôi nhà rường ở Thừa Thiên Huế thường được xem là biểu tượng của sự phồn thịnh và văn minh của vùng đất này. Trong quá khứ, chỉ có tầng lớp quý tộc, các quan lại và những gia đình giàu có mới có khả năng xây dựng và sở hữu nhà rường.
Sau khi được các phòng khám nam khoa 'chui' tư vấn qua điện thoại với những quảng cáo quá mức, không đúng sự thật về việc điều trị các bệnh sinh lý nam, PV Thanh Niên đã thâm nhập một số phòng khám này để mục sở thị.
Say mê tiếng sáo khi còn là cậu bé lên 7, NSND Trịnh Mạnh Hùng ví đời mình như cánh chim bay ngang trời từ miền núi xa xa vút qua đồng bằng trải dài rồi băng qua đại dương rộng lớn đến khắp nơi trên thế giới, chỉ mong để lại cho đời một thanh âm trong trẻo, mang dáng hình quê hương.
Không biết bao lần chị Thuy lén con, bỏ ra ngoài đứng khóc khi nhìn thấy cô bé tự an ủi mình "cố lên" sau mỗi đợt vào thuốc chống ung thư, sốt và đau nhức đến mất ngủ.
Mỗi khi cùng NSND Tiến Thọ về quê Bồng Báo, ông lại ngân nga cái câu ấy có trong tích trò khuyết danh Quan Âm Thị Kính. Hình như trong lộ trình thành danh, Lê Tiến Thọ đã sớm làu thuộc câu hát về miền quê mình có vùng đất xưa mang tên cái tên rất cổ.
Thời gian qua, Báo Thanh Niên nhận được nhiều phản ánh của bạn đọc về các phòng khám, cơ sở "chui" ở TP.HCM quảng cáo lố, không đúng sự thật về việc nâng cấp "cậu nhỏ" bằng phương pháp, công nghệ hiện đại, điều trị được nhiều bệnh sinh lý nam.
Giải thưởng lớn của Giải thưởng Nhiếp ảnh Thiên nhiên Thế giới (WNPA) năm nay đã được trao cho nhiếp ảnh gia người Anh Tracey Lund với bức ảnh hai con ó biển đang tranh giành cá ngoài khơi Quần đảo Shetland.
Sáng nay, 14-4, tại Hà Nội, Bộ Công an tổ chức lễ kỷ niệm 50 năm Ngày truyền thống lực lượng Cảnh sát cơ động (15-4-1974 - 15-4-2024) và đón nhận danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân lần thứ hai.
(GLO)- Giấy báo tử ông Lệ do Chính ủy Trương Lạch ký. Tháng 3-1981, ông Lệ ra quân với tình trạng sức khỏe suy giảm 61%, là thương binh 2/4. Cả gia đình ngỡ ngàng không tin nổi khi thấy ông trở về. Còn ông thì không khỏi lạnh người khi nhìn thấy chân dung mình sau làn khói hương vấn vít...
'Chiến binh nhí', đó là cách chúng tôi gọi các bệnh nhi ung thư sau khi tận mắt chứng kiến cách các em đang chống lại căn bệnh hiểm nghèo, mà ngay người lớn như chúng ta cũng phải cảm thấy rùng mình khi nhắc đến.
Thời gian ở bệnh viện nhiều hơn ở nhà, hàng nghìn em nhỏ mắc những căn bệnh ung thư quái ác phải trải qua khoảng thời gian hóa trị, xạ trị dài đằng đẵng cùng những cơn đau để duy trì sự sống.
Níu lấy tay chúng tôi, chị Hoa lạc giọng: “Tôi không dám nghĩ đến ngày không có tiền để cùng con theo phác đồ điều trị ung thư não. Mong các bác, các anh, các chị thương cháu Tài...”.
Không biết có từ bao giờ và cứ như thế, nghề lưới thúng gần bờ ở thôn Sơn Trà (xã Bình Đông, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi) vẫn được duy trì cho đến hôm nay.