Lễ Hội đua bò Bảy Núi lần thứ 25 được diễn ra tại sân đua Chùa Thơ Mít, xã Vĩnh Trung, huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang.
Lễ Hội đua bò Bảy Núi, tỉnh An Giang được tổ chức hàng năm vào dịp tết Sene Dolta. Đây là nét văn hóa truyền thống đặc sắc của bà con dân tộc Khmer quanh năm quen với cảnh “chân lấm tay bùn”.
Từ xa xưa, người Khmer An Giang đã sống theo phum sóc, hầu hết đều làm ruộng và làm rẫy, dùng bò để cày kéo, nên bò được người dân chăm sóc rất cẩn thận.
Vào mùa làm ruộng, đàn ông Khmer mang bò cày bừa tơi đất ruộng để phụ nữ cấy mạ, rồi dần đổi công cho nhau.
Trong khi làm việc, nông dân rủ nhau đua bò, dần dần thành thói quen, đôi bò thắng cuộc thường được tặng thưởng.
Từ đó, đua bò trở thành tập quán của người Khmer Bảy Núi, An Giang vào mỗi dịp lễ Sene Đolta hàng năm và trở thành lễ hội truyền thống, đặc trưng của đồng bào dân tộc Khmer vùng Bảy Núi An Giang.
Từ năm 1992 đến nay, đua bò đã được tổ chức quy mô hơn và chuyên nghiệp hơn nên việc chọn lựa cặp bò, chăm sóc để đi thi đấu được quan tâm hơn.
Lễ hội đua bò Bảy Núi hàng năm thu hút hàng ngàn người đến xem và cổ vũ cho các cặp bò đua.
Lễ Hội đua bò Bảy Núi lần thứ 25 được tổ chức tại huyện Tịnh Biên.
Lễ Hội đua bò Bảy Núi năm nay có 64 đôi bò đến từ các huyện của tỉnh An Giang và Kiên Giang.
Hình thức thi đấu theo thể thức đấu loại trực tiếp với 1 vòng đua (vừa hô vừa thả) để chọn đôi bò chiến thắng vào vòng tiếp theo.
Đôi bò giành được giải cao trong năm không những mang lại cho chủ nhân của chúng niềm kiêu hãnh mà còn mang đến cho cả phum sóc niềm vui và hứa hẹn một mùa bội thu, dân làng no ấm.
Hàng trăm nhà báo và nhà nhiếp ảnh đến để đưa tin, ghi lại những khoảnh khắc của Lễ hội.
Quần thể kiến trúc Angkor có đến 108 đền tháp nằm rải rác trong Công viên khảo cổ Angkor rộng lớn ở Siem Reap. Trong chuyến đi ngắn ngủi này, chúng tôi chỉ có thể “cưỡi ngựa xem hoa” Angkor Wat, Angkor Thom và đền Ta Prohm. Nhưng cái nhìn thoáng qua ấy cũng đủ làm chúng tôi choáng ngợp và sững sờ…
Hàng trăm người dân và học sinh tham gia lễ hội ngày mùa để trải nghiệm các hoạt động thu hoạch lúa, làm bánh truyền thống, làm hình nộm rơm, thả diều, bắt cá… ở xã Đức Tân, H.Mộ Đức, Quảng Ngãi.
Nằm ở phía tây bắc Campuchia dọc theo Quốc lộ 6, tỉnh Siem Reap cách thủ đô Phnôm Pênh hơn 300 km. Từng là cố đô của đế chế Angkor (cho đến năm 1431), ngày nay, với quần thể di tích Angkor kỳ vĩ, Siem Reap là địa danh du lịch nổi tiếng.
Chuyến đi 4 ngày đến đất nước chùa tháp Campuchia tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại trong chúng tôi những ấn tượng khó quên, nhất là trải nghiệm chạy bộ giữa kỳ quan thế giới – Công viên khảo cổ Angkor tại tỉnh Siem Reap.
Đàn ông gặp những vấn đề "khó nói", hãy đến chuyên gia nam khoa ở các cơ sở y tế đã được cấp phép để được tư vấn đúng, can thiệp đúng, tránh tiền mất tật mang.
(GLO)- Thượng tuần tháng 3 vừa qua, trong lần về thị xã An Khê gặp chị Văn Thị Ngọc-người đảng viên hoạt động trong lòng địch, nghe chị kể chuyện những lần chị bí mật rải truyền đơn, dán áp phích có nội dung chống chế độ Mỹ-ngụy trong thị trấn An Khê ngày trước, bao ký ức lại ùa về trong tôi.
Trong Chiến dịch Điện Biên Phủ, ngã ba Cò Nòi (huyện Mai Sơn, tỉnh Sơn La) là “cửa ải mà tất cả người ra trận phải vượt qua”. Đây là “túi bom”, là “cửa tử” trước khi bước vào lòng chảo Điện Biên.
Chỉ có bằng y sĩ, dược sĩ trung cấp, nhưng 2 thanh niên 30 tuổi đã mở phòng khám đào tạo và cắt bao quy đầu, làm thẩm mỹ... ngay trong căn hộ chung cư.
Trở về thời bình sau cuộc chiến, như nhiều cựu chiến binh khác, ông Lê Trường Giang (Trưởng ban Liên lạc truyền thống Trung đoàn 16, Ủy viên Ban chấp hành Hội Hỗ trợ gia đình liệt sĩ Thành phố Hồ Chí Minh) bắt tay chăm lo kinh tế.
Những ngôi nhà rường ở Thừa Thiên Huế thường được xem là biểu tượng của sự phồn thịnh và văn minh của vùng đất này. Trong quá khứ, chỉ có tầng lớp quý tộc, các quan lại và những gia đình giàu có mới có khả năng xây dựng và sở hữu nhà rường.
Sau khi được các phòng khám nam khoa 'chui' tư vấn qua điện thoại với những quảng cáo quá mức, không đúng sự thật về việc điều trị các bệnh sinh lý nam, PV Thanh Niên đã thâm nhập một số phòng khám này để mục sở thị.
Say mê tiếng sáo khi còn là cậu bé lên 7, NSND Trịnh Mạnh Hùng ví đời mình như cánh chim bay ngang trời từ miền núi xa xa vút qua đồng bằng trải dài rồi băng qua đại dương rộng lớn đến khắp nơi trên thế giới, chỉ mong để lại cho đời một thanh âm trong trẻo, mang dáng hình quê hương.
Không biết bao lần chị Thuy lén con, bỏ ra ngoài đứng khóc khi nhìn thấy cô bé tự an ủi mình "cố lên" sau mỗi đợt vào thuốc chống ung thư, sốt và đau nhức đến mất ngủ.
Mỗi khi cùng NSND Tiến Thọ về quê Bồng Báo, ông lại ngân nga cái câu ấy có trong tích trò khuyết danh Quan Âm Thị Kính. Hình như trong lộ trình thành danh, Lê Tiến Thọ đã sớm làu thuộc câu hát về miền quê mình có vùng đất xưa mang tên cái tên rất cổ.