Đôi quang gánh của mẹ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- “Ai tàu hũ, bánh lọc nóng không?”. Tiếng rao ấm áp, giản dị ấy là của bà Hóa đã bước qua tuổi 60. Hàng ngày, cứ tầm xế chiều, bà lại quảy đôi quang gánh bán dạo trong xóm tôi. Bóng gầy đổ dài theo ánh nắng chiều, mồ hôi rịn thấm lưng áo dễ nhận ra bà đã mang trên vai biết bao lo toan, vất vả. 
Bà Hóa kể: Quê bà ở Quảng Ngãi, mưu sinh bằng gánh tàu hũ. Chồng mất sớm, một mình bà tất tả nuôi con khôn lớn. Ngặt nỗi, cậu con trai ương bướng, ngỗ nghịch; suốt ngày chỉ biết chơi bời, cờ bạc. “Rồi tới ngày bị người ta tới xiết nợ, bán căn nhà nhỏ cũng không đủ trả nợ. Tôi đành phải mang con trai lên Pleiku mưu sinh, khi đi mang theo đôi quang gánh này. Nó không chỉ là vật mưu sinh mà còn là tri kỷ của tôi nơi đất khách quê người”-bà Hóa nói trong nước mắt.
Bà kể cho tôi nghe chuyện riêng, như một cách để vơi bớt nỗi lòng. Đưa tay quệt vội giọt nước mắt, bà đứng lên nhìn tôi rồi nói: “Bà gánh hàng đi bán tiếp đây! Hôm sau lại mua ủng hộ bà nhé”. Nhìn bóng dáng bé nhỏ của bà Hóa khuất xa cuối con hẻm, trong lòng tôi bao nỗi trăn trở.
Bà Hóa cũng như nhiều người mẹ lam lũ ngoài kia, ngoài các con thì đôi quang gánh là tài sản mà họ gắn bó, nâng niu suốt cuộc đời mình. Đôi quang gánh ấy dãi dầu sương gió, gánh theo cả những lo toan, khó nhọc. Nhưng điều mà tôi cảm phục chính là nghị lực của họ. Họ không bao giờ dừng bước và đầu hàng số phận, cho dù nhiều lúc tưởng chừng như “cơn bão” cuộc đời sẽ đánh ngã họ. Và rồi, dù nắng hay mưa, dù giá lạnh hay đêm tối, những gánh hàng rong “gánh” biết bao số phận vẫn đi về trên các ngõ phố.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Nhìn những đôi quang gánh ngược xuôi trên phố thị, tôi nhớ về mẹ của mình. Trước kia, mẹ tôi vừa lo đồng áng, vừa tảo tần buôn bán ngược xuôi để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Hình ảnh đôi quang gánh vì thế cũng khắc sâu vào tâm trí tôi. Đôi quang gánh của mẹ được làm từ cây mây và được đan khéo léo, nối giữa là chiếc đòn gánh được làm từ cây tre già. Ở hai đầu đòn gánh được gắn thêm mấu để giữ cho đôi quang gánh không bị trôi tuột đi.
Đôi quang gánh đã cùng mẹ tôi ra đồng để gánh mạ cấy lúa, quảy phân bón cho cây trong vườn thêm tốt và gánh cả lũ trẻ chúng tôi trong những ngày tất bật chạy bão. Vụ mùa bội thu, quang gánh của mẹ lại nặng trịch những lúa, những khoai. Mồ hôi ướt đẫm vai áo, tiếng quang gánh của mẹ như reo vui cùng khóe mắt hằn chi chít vết chân chim nhưng vẫn ánh lên niềm hy vọng về cuộc sống đủ đầy cho các con của mình. Bây giờ, tuổi mẹ đã cao, cuộc sống cũng đủ đầy hơn, nhưng đôi quang gánh ngày nào vẫn được mẹ cất giữ gọn gàng nơi góc bếp. Điều đó như nhắc nhở chúng tôi về những tảo tần, hy sinh của mẹ và biết trân trọng những gì mình đang có.
Không biết đã có bao nhiêu đứa trẻ lớn lên, trưởng thành từ đôi quang gánh nhọc nhằn của mẹ. Và có bao nhiêu người biết trân trọng, thương yêu, sẻ chia cùng những vất vả của mẹ? Hay như số phận của bà Hóa mà tôi biết, lại phải gồng gánh trọn một đời?
MAI KA

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.