Hương Hà Nội

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Những tiết học sau cùng, chúng tôi tha hồ đánh vật với mùi thơm của xưởng bánh Công ty bánh mứt kẹo Hà Nội.
 

Hương vị bánh trung thu truyền thống luôn đáng nhớ - Ảnh: Lưu Quang Phổ
Hương vị bánh trung thu truyền thống luôn đáng nhớ - Ảnh: Lưu Quang Phổ


Trường tôi nằm trên phố Nguyễn Chí Thanh. Khu ký túc xá áp lưng vào một xưởng bánh kẹo - nhà phân phối của Công ty bánh mứt kẹo Hà Nội - ở ngõ 91. Năm nhất tôi học ca chiều, những chiều học sáu tiết là tha hồ đánh vật với mùi hương bánh kẹo bên xưởng đưa sang. Đó là mùi thơm của bánh trung thu.

Mùa thu đầu tiên đi học xa, những buổi chiều tan học bụng đói, nhớ nhà, hương bánh thơm nức mũi theo mãi trên từng vòng xe đạp về nhà trọ. Ngửi nhiều đến nỗi phân định được mùi bánh nướng, mùi bánh dẻo, mùi vỏ bánh, mùi nhân bánh, vị thập cẩm, vị trà xanh, đậu xanh, lạp xưởng…

Các cô cậu sinh viên ở quê ra, thấy bên đó bày bán nhiều thứ bánh lạ mắt mình chưa từng thấy bao giờ, ra bưu điện gọi điện về nhà: “Mẹ ơi, Trung thu năm nay mẹ đừng mua bánh ở nhà nữa, để con mua bánh Hà Nội mang về”. Mấy cô nhân viên bưu điện nghe thấy cười tủm tỉm, đúng kiểu “Hà Nội có bánh mì ngon”.

Nhưng than ôi, bánh trung thu không hề rẻ, không phải là thứ quà sinh viên năm nhất đủ tiền mua để “mang Hà Nội về quê”. Cho nên tôi cứ ngửi mãi, ngắm mãi để về kể cho đàn em ở nhà. Đây là bánh cá chép, bánh đàn heo nhé, ồ có cả bánh nhân vi cá, yến sào, gà quay nhé! Cho nên mãi chỉ là “hương Hà Nội” chứ nào có được nếm “vị” đâu.

Không phải là sinh viên ngày đó đói đến mức phải ngửi bánh cầm lòng. Mà là nỗi nhớ nhà làm nao lòng những đứa trẻ đến thủ đô theo học. Từ khi đặt chân đến Hà Nội, thấy cái gì cũng đắt đỏ quá, luôn nghĩ ở nhà phải dành dụm tiền lắm mới cho mình được đi học ở thành phố. Tôi đã có một suy nghĩ ngây ngô như thế này: “Hẳn Trung thu năm nay bố mẹ phải mua bánh ít thôi để dành tiền cho tôi nộp tiền nhà trọ tháng sau”.

Cuộc sống ở quê còn nghèo nàn, lạc hậu nên cứ nghĩ cái gì ở thành phố là thượng hạng lắm. Sau rồi lớn hơn, suy nghĩ toàn diện hơn, tôi mới nhận ra Hà Nội cũng chỉ bình dị như bao nơi khác. Và món bánh trung thu thơm lừng mà tôi từng cho là đắt tiền, thật ra không phải là món gì quá xa xỉ. Đó chỉ là một mùi hương thân quen mang nhiều kỷ niệm như dòng nỗi nhớ từ Hà Nội về tận quê nhà trong mỗi dịp tết đoàn viên.

Sau ra trường, tôi ít khi ra thăm Hà Nội. Thành phố nay đã khác xưa nhiều lắm, các nhãn hiệu bánh trung thu cũng cao cấp hơn nhiều. Không rõ xưởng bánh ngõ 91 trường tôi có còn tỏa hương mỗi chiều át cả mùi hoa sữa? Nhớ một lần tôi chờ xe khách ở bến Giáp Bát, thấy một bác gái nhà tận Xuân Đỉnh, bắt xe buýt ra hẳn Bến xe Giáp Bát mua mấy chục chiếc bánh mì về để “hôm nay cả nhà lớn bé về, bác làm sốt vang ăn với bánh mì”.

Có những mùi hương mãi mãi thuộc về một nơi nào đó, không liên quan đến khoảng cách địa lý, mà là ở trong tim ta. Thủ đô chẳng biết còn đọng lại trong tim tôi bao nhiêu phần mĩ vị, nhưng mùi bánh trung thu năm nào thì chẳng hương vị cao sang nào thay thế được.



 



Theo Nguyễn Thị Mai (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.