Chuyện với cà phê

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mỗi ngày, tôi chọn cà phê như một thói quen. Giá đừng là thói quen thì khi thiếu đi caffeine, ta hẳn đã không có cảm giác trống vắng nhiều như thế này. Nghe bảo, caffeine là chất có tác dụng kích thích hệ thần kinh trung ương phổ biến nhất trên thế giới. Có phải vì lý do đó mà cà phê trở nên đặc biệt chăng?
Rồi chợt nhiên tôi phát hiện ra mình bị phụ thuộc vào cà phê như bị phụ thuộc vào một siêu năng lượng nào đó. Mà cà phê thì quá giỏi trong việc cải thiện tâm trạng và chức năng não bộ của con người. Bằng chứng là tôi có thể vùi mình suốt nhiều giờ trong một căn phòng chỉ toàn sách với cà phê, hệt như ở một trai phòng dù tôi muôn đời chẳng phải tao nhân. Tôi biết uống cà phê từ năm 18 tuổi. Hơn 10 năm làm bạn, dù giãn cách hay gần gũi thì cà phê đã âm thầm ngấm vào máu, âm thầm quyến rũ khối óc và trái tim. Bây giờ, không phải đơn thuần tiếc nuối mà sự thật là rất kinh hoàng khi nghĩ đến việc sẽ thôi cà phê. Trong khi, giống như một người bạn của mình, tôi rất ghét sự phụ thuộc.
Hôm rồi, khi có chút vấn đề về sức khỏe, tôi quyết định bỏ thói quen uống cà phê. Cái phin buổi sáng đó nghiêng nghiêng buồn. Là tôi tưởng ra như thế chứ buồn vui gì ở một vật vô tri. Nhưng nếu lơ được cà phê một cách dễ dàng như thế thì chắc hẳn đàn ông không đau khổ tí nào khi cai thuốc lá. Thì cứ so sánh khập khiễng thế! Tôi chính thức tái nghiện và nghe chị bạn thả một câu như xát muối vào tim: bản lĩnh kém! À thì, tôi dỏm thật.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Pleiku đã có mưa. Những cơn mưa đầu mùa loãng và không ê a. Đêm mùa hạ bâng quơ một nỗi nhớ tuy không nẫu ruột nhưng cứ mơn mơn khắp da thịt chẳng chịu lìa đi. Cà phê là thức uống không nên dùng quá muộn. Tôi biết rõ nhưng con người ta vẫn hay sống trong sự quên lãng như thế. Mà cứ mỗi lần uống cà phê là tôi như kẻ có rượu vào. Tỉnh thật sâu!
Tôi không đủ can đảm để buông cà phê trong thoáng chốc. Nhưng nghĩ về sức khỏe phần mình thì lại chẳng đủ nồng nhiệt để đều đặn mỗi ngày một cữ. Hay là tôi và cà phê sẽ thực hiện một cuộc giãn cách? Một tuần chỉ nhiều lắm 3 ly uống kèm với đường kiêng. Ý chừng như vậy cũng khá nhạt nhẽo, tôi sẽ ra sao giữa những khoảng trống ấy? Nhưng thà như vậy để tôi và cà phê còn có nhau, để tôi không phải thống khổ khi tự nói với mình rằng “những hẹn hò từ nay khép lại”.
Với riêng tôi, sống ở Phố núi mà thiếu cà phê thì trống vắng thật sự. Say cà phê cũng là một cảm giác hết sức thú vị. Mùa mưa đến, sẽ như thế nào nếu chỉ ngồi yên một chỗ để làm việc mà trên bàn lại vắng bóng một tách cà phê ấm. Tôi tin cà phê cứu rỗi con người những lần hiu hắt. Bởi thế, tôi không trách mình sao chưa dứt khoát với thức uống siêu năng lượng ấy.
Khi ngồi gõ những dòng này thì cà phê trong tôi vẫn là một vùng trời thương mến…
LỮ HỒNG

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...