Chuyện ca hát

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Dân ta rất thích ca hát, như thể đó là nhu cầu không thể thiếu trong cuộc sống. Hát cho phấn chấn tinh thần, để chia vui, sớt buồn, giãi bày tâm sự, thay điều muốn nói. Khi mà “công nghệ ca hát” chưa trở nên phổ biến như bây giờ thì người xưa hát ả đào, hát chèo, hát ví dặm, hát tuồng, hát bài chòi, hát xẩm, hát hò, hát đối... Từ Bắc vô Nam vùng miền nào cũng có làn điệu dân ca; từ xuôi đến ngược dân tộc nào cũng có âm nhạc của riêng mình, được bảo tồn và phát triển.
Lời ca tiếng hát gắn bó với con người trong cuộc sống và lao động mỗi ngày. Buổi ra đồng nhổ mạ, cấy lúa, người ta hát trước là để mua vui, quên bớt mệt nhọc, cho thời gian trôi qua nhẹ nhàng hơn; sau là đua tài lẫn nhau (dù cuộc đua chẳng có ban tổ chức). Từ ruộng bên này hát qua, ruộng bên kia hát đối lại rất vần điệu, biền ngẫu, chỉnh lặp, phá cách… Giọng hát/hò cao thấp bỗng trầm hòa trong không gian mênh mông bát ngát đến chim trời còn ngẩn ngơ sà cánh! Với lối hát như vậy, nội dung ca từ không ngừng được sáng tạo. Lớp người sau theo đó mà ghi nhớ, sử dụng và phát triển. Nhiều người nhờ đấy mà nên duyên vợ chồng. Có lẽ xuất xứ, sự phát triển dòng âm nhạc dân gian ở ta phần nhiều có điểm chung như vậy. Không dám lạm bàn, vì kiến thức chuyên môn có hạn.
Minh họa: KIM HƯƠNG
Minh họa: KIM HƯƠNG
Từ ngày công nghệ ra đời, sự nghiệp hát ca của dân ta từng bước lên ngôi. Nhờ vào phương tiện nghe nhạc như chiếc radio, máy hát đĩa, băng cassete, đĩa hát DVD, đĩa CD…, cứ thế mà dân ta hát theo và cả luyện giọng cho giống với ca sĩ yêu thích. Cứ nhìn theo dòng chữ chạy trên màn hình mà hát, không cần thuộc lời. Luyện giọng hát không nhằm để thi thố, mong bước vào con đường ca hát chuyên nghiệp mà cốt để lên sàn sân khấu “Hát cho nhau nghe”, sân khấu nhà hàng tiệc cưới, dịch vụ karaoke… Ở gia đình thì nhờ vào dịch vụ karaoke lưu động, vào chiếc “loa kẹo kéo”. Tất nhiên, niềm vui đem lại từ hoạt động ca hát không phải bàn nhiều. Cứ nhìn vào sức sống của nó thì đủ biết.
Ở Pleiku, phong trào “hát cho nhau nghe” nổi lên một thời gian rồi tiêu biến, bởi đối tượng tham gia đòi hỏi phải có kỹ năng âm nhạc. Họ đến quán cà phê “hát cho nhau nghe” để giao lưu bè bạn, để thưởng thức không gian âm nhạc theo đúng nghĩa. Hát tại sân khấu tiệc cưới thì lại rất thịnh hành, từ đô thị đến miền quê; từ nhà hàng sang trọng cho đến rạp che ngoài trời. Có lần tôi đem chuyện dự đám cưới nhà hàng được nghe nghệ sĩ thổi saxophone vài bài, sau đó nghe nhạc hòa tấu giai điệu êm dịu, người chung bàn vừa ăn vừa chuyện trò, không gian bữa tiệc rất hay thì lập tức bị phản đối. Bởi với nhiều người, đi dự cưới là để được mời lên sân khấu hát, đám cưới mà không hát thì buồn quá thể… đám ma! Hay là hay thế nào. Chết chửa!
Các hình thức hát karaoke khác trong không gian gia đình, làng xóm, khu phố cùng hát, cùng nghe thêm niềm vui, gắn kết tình cảm là điều được khẳng định. Tuy thế, nếu cuộc vui kéo dài, hát không đúng thời điểm, âm thanh phát ra quá cỡ, chất giọng “phá nát” âm nhạc… thì thật là phiền toái cho người bị nghe, nhất là người già, người đang bị đau ốm.  
NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.