Nắng trên đèo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Độ cao thường thu hút những con người thích chinh phục. Đèo cao lại cho ta nhiều cảm nhận hơn nữa. Những luồng nắng mờ ảo xuyên đêm đen tạo nên khí trời bảng lảng nhè nhẹ. Những đồi cỏ, những rừng cây nằm trải dài dưới sự hòa mình đằm thắm của nắng. Những mảnh màu chêm xen vào nhau. Những ngọn núi điệp trùng. Tất cả sức sống như dồn vào từng nhành cây ngọn cỏ.



Xổ một đường đèo. Ta bắt gặp những người bạn thiên nhiên từ thuở ấu thơ. Nơi ban sơ cho ta biết sự trầm lặng và cũng đầy mạo hiểm. Khí trời rực thơm mùi cây cỏ, không như mùi nắng cháy. Nắng trên đèo là cái nắng lãng mạn, luôn làm ta mất tập trung. Độ cao, gió, nắng, sự chèo kéo của cây rừng, tất cả đến cùng một lúc làm ta không thể nào ngừng cảm nhận.

 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG



Mỗi luồng nắng là mỗi sự đặc biệt. Khi ta đứng dưới những hàng cây lớn vượt ngưỡng góc nhìn, cái nhìn của ta chỉ dừng lại ở những tầng lá. Đâu đó những tia nắng len lỏi, hòa qua màu lá, hòa qua không trung và tự do trượt xuống mắt nhìn mang đến một cảm nhận rất thi vị.

Những gấp khúc của nắng, lúc ẩn lúc hiện, làm ta biết mình không thể nào mường tượng hết đường đi của chùm sáng ấy. Cũng như không ngờ được những cảnh đẹp tiếp theo sẽ là một thác, một loài cây mới hay hương thơm mới, chân trời mới… Tất cả đều là ẩn số. Cái giây phút ta đứng nhìn nắng chiếu ở trên đèo là giây phút ta bình lặng với từng hơi thở quyện nắng.

Sự hùng vĩ của núi rừng đã được tô thêm đậm nét bởi nắng. Những con người lao động bình dị hàng ngày bước đi dưới nắng, dưới những loài cây thân thuộc, chăm bón, trông chờ thành quả. Và mùa vui rạng rỡ còn hơn cả nắng lấp lánh. Cuộc mưu sinh nào không chông gai. Có những ngày nắng nhuộm da người, nắng tạc vào gương mặt những đường nét gồ ghề, khắc khổ.

Trên đèo, nắng soi rọi những đồi cỏ hồng vốn đã chất chứa vẻ đẹp nên thơ. Nó như một đôi môi biết nở ra nụ cười, như một mái tóc đầy hương sắc. Trên đèo, ta còn thấy những cánh đồng mênh mông xao động, những góc rừng bí ẩn mà nắng chỉ có thể lướt qua trên bề mặt, biết đâu dưới những đường rừng đó là cả một thế giới khác.

Con đường đất đỏ, những lối đi phủ dấu chân người và xe. Dốc cứ lên cao, lên cao mãi và càng đi càng chưa thấy điểm dừng. Nắng dẫn ta đi một đoạn đường rồi dần tắt để cho ta nghỉ ngơi. Đến và hiểu một vùng đất đâu phải ngày một ngày hai. Như cái thích thú khi nhìn ngắm cả một vùng đất trời rộng lớn, nếu chỉ bằng cái nhìn hời hợt thì khó có thể biết hết được vẻ đẹp đặc trưng của từng nơi, từng chỗ. Đèo mây mơ màng nắng, chờ chân người lâu rồi…

 

 NGỌC LAN

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.