Tiếng thu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đêm ngoại ô, ánh trăng loang loáng trên từng phiến lá đẫm sương, hắt lên bầu trời đêm một màu sáng bàng bạc. Tôi lắng nghe tiếng đêm, ngỡ đâu tĩnh mịch nhưng thật sự sống động. Vậy mà bấy lâu nay tôi đã lãng quên hoặc không mấy để ý.
Rõ hơn cả là lũ dế rủ nhau cùng gáy vang gọi bạn tạo thành dàn đồng ca lúc gần, lúc xa len qua ánh trăng, lách vào màn đêm yên tĩnh. Đóa quỳnh cuối mùa đang dần mở từng lớp cánh trắng tinh, trong ngần, bung hộp hương đã chắt chiu ấp ủ buông thả vào đêm. Hương quỳnh dìu dịu, thanh tao. Rồi vạc sành cất giọng cao vút, lấn át cả bầy dế. Nhưng không kéo dài và rỉ rả như dế. Bỗng đâu cơn gió ào qua, lao xao, xô các âm thanh hòa thành một khối, phả chút lạnh se se. Những âm thanh đồng loạt rung lên, lay động mùa thu vừa đến.
 Minh họa: KIM HƯƠNG
Minh họa: KIM HƯƠNG
Tiếng thu thức bên thềm, những tia nắng mỏng manh nhẹ bước qua màn sương phủ dày khoảng không mọng nước của cơn bão vừa qua. Tiếng cánh hoa dần bung cánh  khoe sắc, con ong chăm chỉ dậy sớm, cần mẫn hút mật thì thầm cảm ơn những bông hoa bằng ngôn ngữ của những lần đập cánh. Lũ bướm í ới gọi nhau, chao mình trên những bụi hoa dại. Quả na khẽ rung những khe vỏ rồi mở mắt tròn căng nơi góc vườn xanh biếc. Bầy sẻ líu ríu chuyền cành. Tôi biết, chúng sẽ chao mình một vài lần, sà xuống, đôi chân như hai cái tăm nhảy trên mặt đất, nhặt ít hạt lúa hay hạt gạo chung với bầy gà con đang quẩn quanh bên mẹ thưởng thức bữa sáng ngon lành. Lũ chào mào ngó nghiêng, tìm chùm quả chín. Đôi mắt bé tẹo ấy mà tinh ranh lắm, chúng sẽ chọn được quả chín và ngọt nhất để dùi cái mỏ xinh xắn vào phần thân quả chín nhất, khoét từng miếng nhỏ và tận hưởng vị ngọt ngào thơm lành. 
Tiếng trống trường ngân vang, bước chân học trò rộn ràng, xúng xính trong bộ đồng phục mới. Cây phượng già còn sót lại vài chùm hoa đỏ chói trên vòm lá xanh mát, dường như những đóa hoa cố nán lại chào mùa thu và đón bước chân học trò vậy. Những ánh mắt trẻ thơ long lanh, ánh lên niềm vui. Những trang sách, trang vở mới thơm tho được lật giở sột soạt bởi những đôi bàn tay xinh xắn trong nắng thu.
Một mùa thu nữa lại đến, năm học mới cũng bắt đầu. Đôi mắt học trò luôn trong veo, xanh thẳm những ước mơ.
TRẦN HỒNG VÂN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.