Nghe mưa đầu mùa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Sớm nay, trong cái vắng tanh của con ngõ, tôi gõ nhẹ vào cái hộp gỗ đựng trà, nghe tiếng rỗng không. Cuối tháng 3 Âm lịch, còn một ít xuân, tôi đứng dậy pha trà như tiếc nuối một niềm xưa cũ.
Vừa mới đây thôi, tôi đặt những cuốn sách đang đọc dở trên bàn để đưa tiễn những người viết ra nó về nơi xa lắm. Ba người bạn, ba cuốn sách đều đọc dở và tôi không muốn đọc tiếp nữa. Trong cái vô cùng của khói hương, tôi thấy mùa xuân như ngôi nhà trống trải, vắng những người tài hoa mà đoản mệnh. Dường như khi ta nhận ra họ đã mất thì họ rời đi từ lâu lắm rồi. Cặp kính của họ như vẫn đặt trên bàn, cái áo khoác còn trên ghế, cây bút đặt trên cuốn sổ, những cuốn sách họ viết lấp lánh trên giá, nhưng đó chỉ còn là những bông hoa cuối ngày.
 Tranh minh họa.
Tranh minh họa.
Chưa kịp nhấp ngụm trà đầu tiên, mưa đã lộp độp rơi trên mái. Mái nhà tôi khô cong, từng viên ngói mỏng cũng vang lên, như một phím đàn dưới bàn tay mưa đầu mùa với nhịp điệu kỳ diệu. Đêm qua trong một bản tin, tôi nghe nói cả miền Bắc mưa. Ngày xưa mưa, mình ở đỉnh núi Khau Tú, mưa rừng hoang dại, dữ dằn. Ngày xưa mưa, mình ở một vịnh biển, mưa trắng xóa vô thường. Rồi mưa trên đồng muối, mưa sầm sập bãi ngoài đê miền châu thổ, mưa rả rích đêm buồn dưới chân dãy Hoàng Liên Sơn… Nhưng cơn mưa hôm nay như cuốn đi tất cả, ngày cũ chỉ còn ký ức. Kìa mùa đang đợi mưa, mầm xanh đang tắm mưa, những em bé đang ngóng mưa để ùa vào miền tuổi thơ ướt đẫm nụ cười, tiếng ếch đợi mưa mà râm ran, cỏ nghe mưa mà xanh nõn để trong véo tiếng sáo trẻ chăn trâu…
Mưa rồi! Mưa là cuộc đời mới của tự nhiên, tạo hóa trong mưa đều bình đẳng. Hết mầm xanh rồi hoa, hết hoa tỏa sắc hương với đời rồi trọn bổn phận của quả; mai ngày lớp vỏ trong mưa tàn rữa, nếu là tinh anh, hạt lại gửi vào đất để nảy mầm. Mầm ấy, được thì nảy nở, gặp mưa nắng khác, gặp gió bão khác lại có một phận cây cong, thẳng, kiên cường hay mềm dẻo nhưng đều sống, quả quyết sống…
Những người tài hoa đó bữa nay cùng nằm im dưới đất, trong giấc ngủ như những hạt mầm. Mưa đầu mùa cũng vỗ về họ như muôn loài. Họ đã mất cả trăm năm thơ thẩn cõi người. Con người làm mái nhà, con người giơ bàn tay che ô, nung những thanh thép đỏ để thành lưỡi thép xẻ gỗ, xẻ đá, chém vào đất nâu…, lục lọi, xoay trở để vượt lên, tiến lên phía trước. Con người thường đến muộn lắm nhưng bao giờ cũng kịp tụ họp cùng muôn loài dưới đất, trước cơn mưa đầu mùa.
Mai này ta đi, lại nghe tiếng chim hót từ cái tổ còn thơm cỏ mật mới, lại thấy hương hoa tỏa lan từ cành khô sứt sẹo, lại nghe giun dế rêu rao chuyện đất đai màu mỡ, mùa màng bội thu. Mỗi ban mai bao giờ cũng chấm hết một âu lo như thế. Sớm mai, dân làng lại nô nức mùa màng, trái bắp, hạt lúa, con cá, con cua… khiến ta sao có thể dối lòng nô nức được. Sách lại mở ra, trà lại thơm và chẳng còn ai nhớ trên mái ngói nhà mình đã có bao cơn mưa đầu mùa đổ xuống, bao phận người đã khuất. Hình như, chỉ còn nghe được tên họ trong tiếng mưa. Lạ thay, càng xa vắng lại càng nghe rõ lắm.
 BÙI VIỆT PHƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.