Xứ Bắc trong tôi…

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi là người gốc Bắc. Dẫu thời gian sống ở Gia Lai dài gấp nhiều lần thời gian gắn bó với quê hương nhưng quê hương luôn là một phần rất quan trọng trong tôi. Tôi luôn tự hào vì trong mình có hai nét tính cách của hai vùng đất, một là đất Bắc-nơi sinh ra tôi và một là Gia Lai-nơi nuôi dưỡng tôi trưởng thành như bây giờ.

Còn nhớ những ngày đầu, khi Công viên Đồng Xanh khai trương và đưa vào sử dụng, phục vụ du khách đến tham quan những công trình kiến trúc mô phỏng Đền Hùng với tượng của 18 vị Hùng Vương, Chùa Một Cột, Văn Miếu Quốc Tử Giám… tôi đã đưa ngay các con đến và vận dụng những kiến thức học được qua sách vở để giới thiệu cho các con về những địa điểm mô phỏng mà chúng đang được nhìn thấy. Và trong lòng tôi dấy lên ước mơ rằng, một ngày nào đó sẽ có dịp đưa các con mình đến những nơi mà chúng đang được quan sát kia, cũng là trở về với đất Bắc, với cái nôi văn hóa Bắc bộ đã chảy trong dòng máu của tôi, để dòng máu ấy tiếp nối qua thế hệ sau...

  Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.



Tôi có khá nhiều bạn bè người Bắc, cả người Bắc đang sinh sống trên đất Bắc và những người gốc Bắc xa xứ như tôi. Trong số những người gốc Bắc mà tôi biết, nhiều người cực kỳ tài hoa. Đó là một cô giáo dạy mỹ thuật, đồng thời là một họa sĩ tài năng, tranh của chị liên tục được trưng bày ở các triển lãm, được bạn bè trong và ngoài nước ưa chuộng; chị còn làm thơ khá hay, đã có thơ in ở nhiều báo và tạp chí. Tưởng thế là hết, ai ngờ một lần, tôi còn giật mình khi xem một chương trình trên truyền hình, thấy chị xuất hiện để… ngâm thơ, giọng ngâm trầm bổng rất truyền cảm. Hay như một thầy giáo khác, vừa dạy học, vừa viết văn, viết báo, lại vừa vẽ tranh, viết thư pháp, tâm hồn luôn lạc quan yêu đời dẫu đang phải chống chọi lại với bệnh tật. Và ngay cả cha tôi nữa. Ông vẫn là một điển hình của người đàn ông xứ Bắc theo những gì tôi biết, nhưng cũng đã lại rất Tây Nguyên trong nếp nghĩ của tôi. Những con người như cô giáo dạy Mỹ thuật, như thầy giáo dạy Văn, như cha tôi, đã góp phần giữ lại phảng phất quanh tôi những gì rất thân thuộc của quê nhà.

Ngày ngày lên lớp, tôi vẫn đang truyền lại cho học trò những kiến thức thuộc về lịch sử, trong ấy có một phần lịch sử đất Bắc. Tôi thường nói với học trò về vùng đất ấy không chỉ với tất cả niềm yêu thương, tự hào về nơi tôi đã sinh ra, mà còn bằng cả những ký ức, kỷ niệm, nỗi nhớ luôn thường trực. Dẫu thời gian có trôi đi bao lâu chăng nữa, miền đất ấy luôn là một hoài niệm đẹp để tôi hướng về.

 ĐÀO AN DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.