Thiên đàng thơ ấu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đôi lần trong khoảnh khắc, tôi chợt nhớ ngọn khói lam quẩn quanh nhập nhòa trên nhành tre cong vút, rồi tan vào nền chiều màu ghi sẫm, tựa một chuyến viễn du hóa thân vào đất trời. Trong hoang hoải nao nao màu khói ấy, tôi lại thấy bóng ngoại tảo tần ngồi giặt áo bên giếng đất. Mái đầu ngoại phất phơ sợi bạc, như thể những cọng khói trắng bay lạc vào tóc ngoại. Không biết là do những mộng ảo nhớ thương hay khói chiều bảng lảng làm tôi cay mắt. Tự hỏi lòng mình, có lúc nào bao đứa trẻ quê ngày ấy khi bước xa dần cái khoảng trời rạ rơm lấm lem bùn đất quay đầu lại mà nhớ về thiên đàng thơ ấu?
Tự hỏi lòng mình, có lúc nào bao đứa trẻ quê ngày ấy khi bước xa dần cái khoảng trời rạ rơm lấm lem bùn đất quay đầu lại mà nhớ về thiên đàng thơ ấu?
Tự hỏi lòng mình, có lúc nào bao đứa trẻ quê ngày ấy khi bước xa dần cái khoảng trời rạ rơm lấm lem bùn đất quay đầu lại mà nhớ về thiên đàng thơ ấu? (ảnh nguồn internet)
Với riêng tôi, thiên đàng ấu thơ mà tôi đã gieo vào đó bao mầm nhớ xanh nguyên chính là vườn chuối sứ của ngoại. Tôi hồn nhiên bước vào nơi gói ghém những an yên. Chiếc kim thời gian bỗng quay ngược về vạch kẻ khi tôi lên mười và khuôn mặt tháng năm thoáng chốc trẻ lại tựa vạt cỏ non mới nhú. Mỗi khi nhớ về khung trời ấy, mạch nguồn hồi ức được khơi dậy, vỗ về bình yên tâm hồn giữa cõi người đa đoan. Những làn sóng ngọt lịm hương hoa cỏ dung dưỡng ấu thơ, bằng ngọn gió chở lời ru của ngoại, bằng vị chuối chín mùi mẫn ngọt ngào.
Tôi khẽ nhắm mắt lại. Bên gộc củi khô chất đầy năm tháng, cánh cửa được bện bằng lá dừa cũ kỹ mở lối vào thiên đàng ấu thơ. Ở đó có căn chòi lợp lá chuối tạm bợ đã được dựng lên sau những trưa hè trốn ngủ, che chở bao mộng ước nguyên khôi tựa vạt nắng non tơ đầu ngày. Đám trẻ quê tay chân lấm đất sẽ lén rời khỏi nhà mà rộn rã đến hòa vào cuộc chơi, bất chấp cái nắng âm thầm quét lên những sợi tóc vàng loe hoe. Chúng tôi chơi trốn tìm sau những vạt lá chuối phủ lòa xòa trước thân cây bóng nhẫy, loay hoay tìm từng hòn gạch ẩn dưới lớp lá khô chơi ô ăn quan cùng bao trò nghịch ngợm khác. Niên thiếu hồn nhiên tôi gửi lại nơi ấy, để khi lạc lõng giữa xứ người xa lạ, tôi còn khoảng riêng để mình được nương náu.
Làm sao tôi cầm lòng được khi ngày trở về, thiên đàng ấu thơ chỉ còn là một khoảng trời xơ xác giữa những tầng cao? Tôi đứng ngơ ngác giữa bao hối tiếc bủa vây mà thấy lòng mình mông mênh niềm xa xót. Tôi biết, dù có tha thiết muốn níu lại khoảng trời màu nhiệm ấy thì bằng cách này hay cách khác, thời gian vẫn sẽ lấy đi ít nhiều những mảnh nhớ trong hành trang ký ức mà tôi đã cố gói vào đó thật đầy. Tôi cũng biết, cuộc sống khó thoát khỏi quy luật đổi dời. Mà sao mắt vẫn rưng rưng…
Thiên Trần

Có thể bạn quan tâm

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.