Hoa dại

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hoa không có tên, hoa chỉ mọc vương nơi đầu đường, ngang bờ giậu, nhỏ xíu, tím biếc, trắng tinh khôi, xanh biếc, vàng tươi… Hoa dại cũng đầy đủ màu sắc nhưng chỉ bé li ti. Hay tại vì hoa bé li ti và khiêm nhường mọc ở những nơi khe, kẽ, ngóc ngách như vậy nên mới bị gọi là hoa dại. Không ai biết cho thật cụ thể tên của chúng. 
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Hoa chẳng kiêu sa, chẳng thể rực rỡ, vì quá bé nhỏ. Chỉ có thể mọc tạm ở những bờ giậu, phên tường hay trong đám cỏ, hoa mới trổ được vẻ đẹp của riêng mình. Chẳng cần ai chăm bón, chẳng cần ai gieo trồng, cũng chẳng chen chân vào nơi phồn hoa đô hội, hoa dại đúng như tên của mình: hồn nhiên sống, hồn nhiên nở, không hương nồng nàn để mời gọi ong bướm, cũng không sắc rực rỡ để níu giữ ánh nhìn. Chỉ man mác, nhẹ nhàng, để ai đó bâng quơ chạm mắt phải mà ngơ ngẩn.
Hoa dại không phải để cắm vào bình cho trang trọng, vì nghe cái tên cũng chỉ biết hoa sẽ khiêm tốn làm nền cho những loài hoa khác nổi bật, một cái nền khiêm nhường, nhỏ bé và dại khờ. Dại khờ như những ngày xưa thắt bím vẫn bày lá, bày hoa nơi góc vườn mát rượi để bày trò chơi, để thẹn thùng kết vòng hoa chơi trò cô dâu chú rể, để phải hái mãi, gom mãi mới đầy một vòng hoa kết đội lên đầu cô dâu, để thắt mãi mới đầy túm hoa cho cô dâu cầm tay, rồi còn bày cỗ đãi đằng hai họ cũng bằng hoa, bằng lá. Cái thuở trong veo như hoa cỏ dại khờ ấy, mắt chạm mắt nào biết thương nhớ, tay cầm tay cũng chỉ biết ngại ngần, vậy mà diễn tròn vai lắm, họ hàng hai bên hỉ hả ăn cỗ hoa, cô dâu chú rể trẻ con cười như được mùa khi đi chào họ với bộ quần áo lấm lem, đã thế bộ nào cũng vá hai miếng ở mông to đùng. Sau mỗi trò chơi, hoa dại tan tác nơi góc vườn, chả ai kịp để ý, vậy mà hôm sau, hoa lại vẫn nở, vẫn khiêm nhường mềm mại và nhẫn nại. Không một lời than vãn, không một chút muộn phiền.
Hôm nay, con gái nhỏ bày đồ hàng ra chơi một mình, cũng tự đi tìm hoa dại để bày lên mấy cái dĩa nhỏ trong bộ đồ chơi. Những bông hoa dại ở góc sân, lẫn vào với lá khô, nép mình vào những ô gạch nhỏ nhưng con vẫn tìm ra, chạy lại hỏi: “Mẹ ơi! Hoa gì đẹp vậy mẹ”. Mẹ cười, đáp: “Hoa dại đấy con”. Mà nhớ, nhớ hoa tan tác sau những trò chơi, để chợt nhói lòng khi nhớ bó hoa đầu tiên được tặng cũng là hoa dại...
Lê Thị Kim Sơn

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.