Bông tím lục bình

Bông tím lục bình

Nhắc đến sắc tím, người ta thường nghĩ về xứ Huế mộng mơ, tà áo dài tím thướt tha qua những cung đường, di sản trầm mặc với thời gian. Vẫn là sắc tím nhưng vẻ đẹp nơi miệt vườn sông nước miền Tây Nam bộ mộc mạc cánh hoa lục bình.
Gặp lại tháng ba

Gặp lại tháng ba

(GLO)- Hồi nhỏ, tôi có thói quen nhìn trời, nghe hướng gió tháng ba để bắt đầu một chuyến đi trên con đường núi. Vì thế giúp tôi nhận ra một tháng ba chưa nắng gay gắt, chưa mưa xối xả, đã thưa rét và nhiều người đã rời xa cố hương… Tháng ba tĩnh lặng và đằm sâu.

Mẹ tôi

Mẹ tôi

(GLO)- Mặc dù đã 86 tuổi nhưng mẹ tôi vẫn còn rất tinh tường, minh mẫn. Những ký ức tuổi thơ của mẹ, năm tháng thời thanh niên của ba tôi hay chuyện của chị em chúng tôi, mẹ nhớ như in, thỉnh thoảng lại rủ rỉ kể cho con cháu nghe.
Bắt đầu từ hoàng hôn

Bắt đầu từ hoàng hôn

(GLO)- Ngắm hoàng hôn là một trong những điều lãng mạn nhất mà tôi dành cho mình khi tuổi đời không còn quá trẻ. Đâu đó, người ta vẫn tin rằng trong những buổi chiều, dù có nhìn về phương nào đi nữa cũng không sao tránh được nỗi buồn, vì bóng hoàng hôn thường gợi một điều gì đã vãn. Nhưng tôi có cảm giác hoàng hôn mới chính là sự bắt đầu…

Mái hiên cổ tích

Mái hiên cổ tích

(GLO)- Tuổi thơ tôi gắn với hiên nhà. Ngôi nhà tranh 3 gian 2 chái có mái hiên rất rộng đằng trước. Nhà Việt xưa kết cấu rất khác với các kiểu nhà đương đại: các gian trong dành làm nơi thờ cúng, ngủ nghỉ; chái làm kho hoặc bếp. Và, đương nhiên “không gian sống” cho mọi sinh hoạt còn lại, từ ăn uống, chuyện trò, nhiều khi cả việc tiếp khách nữa… đều dồn hết nơi hiên nhà.

Khu vườn của ngoại

Khu vườn của ngoại

(GLO)- Tôi vừa về quê thăm ngoại, thăm ngôi nhà và mảnh vườn thời thơ ấu. Gió khẽ đưa hương thiên lý sau vườn phả vào không gian ắp đầy kỷ niệm. Hàng cau trước ngõ ngày nào như gầy đi nhiều hơn.
Quán nhớ

Quán nhớ

(GLO)- Tôi tự đặt tên quán như vậy vì có bao nhiêu nuối tiếc ở nơi này. Quán nhỏ, nhìn ra mặt hồ, đường thoáng, vậy mà bao lần tôi đã lỡ hẹn với người mình ngóng đợi. Người tôi hẹn đã không đến được vì lỡ chuyến xe, vì phải gấp gáp quay về đưa người thân tới bệnh viện. Hoặc có khi tôi nhắn tin không hồi âm, gọi điện thoại thì mới biết chiếc sim ấy đã thuộc về người khác.
Pleiku mùa thay lá

Pleiku mùa thay lá

(GLO)- Những ngày này, dạo trên các tuyến phố ở Pleiku (tỉnh Gia Lai) như: Lê Hồng Phong, Tăng Bạt Hổ, Lê Duẩn... tôi lại nhớ đến câu thơ của Olga Berggoltz do Bằng Việt dịch: “Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng”, như một thông điệp giàu ý nghĩa: “Hãy biết quý trọng tất cả những gì chúng ta đang có. Hạnh phúc cũng mong manh như lá, hãy nâng niu khi nó còn ở trên cành”.

Màu nắng

Màu nắng

(GLO)- Sớm mai, chỉ cần mở cửa nhìn ra là tôi đã thấy nắng, vàng tươi dịu dàng. Thì chẳng phải Tây Nguyên đang trong những ngày tràn nắng đó thôi. Không gian thơm mùi hương mới, được trải một liếp vàng tơ non, như một lời chào tạm biệt với sắc lạnh của mấy tháng trời mùa đông cùng gió. Nắng xuân nhẹ bước dạo chơi bên phố, ngắm hoài cũng không thấy vẻ nào của sự oi bức, gắt nồng của khoảng giữa mùa hè; cũng không thoáng buồn, nhiều khi là ảm đạm như trong mùa thu. Nắng xuân là màu nắng của tình yêu và hy vọng khiến cho lòng người cảm giác bình yên và hạnh phúc.
Sẽ lại bắt đầu

Sẽ lại bắt đầu

(GLO)- Tết đã trôi qua mà tôi thấy mình dường như vẫn đang chờ đợi một điều gì đó. Chắc vì hoa cỏ mùa xuân vẫn còn điểm tô cho tháng 2 màu lễ lạt. Cứ như lúc nào cũng văng vẳng bên tai tiếng pháo hoa đì đùng đêm trừ tịch và sóng sánh bên môi vị rượu vang chát nhẹ, nồng thơm. Mà chẳng phải mình tôi, ngay cái lạnh của những ngày cuối năm đến tận bây giờ hãy còn vấn vương đâu đó trong mỗi sớm.

Nhịp thời gian

Nhịp thời gian

(GLO)- Qua ngày lập xuân, tiết trời ấm áp hẳn. Sớm mai đã không còn cảm giác buôn buốt của mùa đông len trong không gian nữa. Trời vẫn se se dìu dịu, nhưng cái lạnh vừa đủ khiến con người khẽ nhen lên cảm giác dễ chịu, thư thái.
Đường đen ngày ấy

Đường đen ngày ấy

(GLO)- Nhà tôi trồng đám mía bên sông. Vào vụ thu hoạch, ba tôi chở mía cây tới lò để ép và nấu được 2 thùng đường đen. Số đường ấy, mẹ bán 1 thùng, còn 1 thùng để dành nhà ăn.

Bến sông hoa vàng

Bến sông hoa vàng

Sáng chớm lạnh. Mùi lom khom dưới bến sông múc từng gàu nước tưới khóm hoa vàng. Tháng này nước sông lờ lợ, không mặn cũng chẳng ngọt. Công việc ấy cứ lặp đi lặp lại sớm chiều, ngày này qua ngày khác. Đáp lại những chăm chút, nâng niu của Mùi, lúc nào khóm hoa cũng nở vàng rực rỡ. Hoa sao nhái, cúc vạn thọ, mào gà vàng… cứ thay nhau nở rộ. Bến sông vì thế mà đẹp hơn rất nhiều. Có đoạn Mùi đi xa, không ai tưới hoa, đến khi trở về thì hoa đã tàn. Mùi buồn man mác.
Hoa mùa xuân

Hoa mùa xuân

(GLO)- 1. Trong nhà, cành tuyết mai bé xinh đã đơm hoa trắng tinh khiết từ những chiếc nụ be bé màu xanh. Những bông hoa năm cánh nhụy vàng bật lên từ cành lá khẳng khiu.

Gần lại với thiên nhiên

Gần lại với thiên nhiên

(GLO)- Tôi bắt đầu giờ học bằng một yêu cầu đặt ra tưởng chừng rất dễ chia sẻ với học trò: “Hãy kể lại một trải nghiệm của bản thân em với thiên nhiên”. Thế nhưng, lớp học lặng phắc, không một cánh tay nào giơ lên. Sau một hồi gợi mở thì vài em rụt rè kể lại buổi khám phá công viên hoặc về quê, nhưng ấn tượng cũng không thật sự sâu đậm.
“Tháng Giêng rét đài”

“Tháng Giêng rét đài”

(GLO)- Những năm trước, sau Tết Nguyên đán, tiết trời dần ấm lên. Năm nay, tháng Giêng đã sang nửa chừng nhưng cái lạnh cứ dùng dằng. Chừng như luyến lưu, tiếc nhớ cuộc dạo chơi với xuân thì nên cái lạnh vẫn ung dung tản bộ chiều nay. Lẽ nào tiết trời bất thường, không tuân theo 24 tiểu tiết, trên cơ sở lịch âm điển hình.