Những dòng viết tay

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- 1. Nếu bạn vẫn nghĩ giờ máy tính đã viết hộ rồi, chẳng cần nắn nót viết tay làm gì thì có lẽ không cần đọc đến bài viết này.
Tôi kiếm sống bằng nghề “cào bàn phím” (cách đám bạn vẫn gọi người theo nghề viết lách) nên hiểu bàn phím có giá trị như nào. Vậy nhưng chưa bao giờ tôi thấy thôi hào hứng khi thi thoảng gặp lại những dòng chữ viết tay mà mình gìn giữ.
Thứ mà tôi có thể giữ lâu nhất cho mình là bức hình cũ chụp bố và con gái năm 1984. Lúc ấy tôi hơn 1 tuổi. Bố nguệch ngoạc mấy chữ vào đó và ký tên rất kiểu cách. Mỗi khi nhìn những dòng chữ của bố-”tặng con gái”-đủ để thấy âm ấm rung rinh trong lòng.
 
Với tôi mà nói, cái cảm giác lật mở một trang sách có những lời đề tặng ngăn ngắn, đầy ấm cúng đã là một niềm vui. Niềm vui có khi đến từ lúc mua được một cuốn sách cũ, phía trong là lời đề tặng con trai Phạm Hồng Lĩnh, vào mùa thu năm 1989. Tôi đã hàng chục năm không đọc lại cuốn sách ấy nhưng chẳng hiểu sao vẫn gìn giữ. Có lúc nghĩ, nếu gặp đúng bạn Phạm Hồng Lĩnh, tôi sẽ không ngần ngại tặng lại cho cậu ấy kỷ vật đến từ quá khứ. Hẳn cậu ấy sẽ rất vui.
Tôi thích đọc sách và giữ sách khá kỹ. Tôi thường bao sách kỹ càng và không bao giờ có chuyện gạch bút vào sách hay gập trang sách đánh dấu chỗ mình đọc. Tôi không muốn người đọc sau mình thấy phiền lòng khi gặp những trang sách như vậy. Nhưng tôi vẫn luôn thích viết điều gì đó vào trang đầu tiên của những cuốn sách mình yêu và biết rằng nó sẽ luôn được gìn giữ rất lâu trên kệ. Như hôm qua, tôi viết vào cuốn “Sáu người đi khắp thế gian”, đánh dấu ngày đầu tiên đưa con gái đi học đàn. Rằng, mong con sẽ có nhiều đam mê để bền bỉ theo đuổi con đường đã chọn.
2. Mẹ tôi làm nghề thống kê, bà thích viết lại những gì mình thích. Chẳng biết có phải do tính tỉ mỉ trong nghề của mẹ không. Mẹ thường thích chép những bài thơ vào cuốn vở nào đó tôi học năm trước vẫn còn dư khá nhiều giấy phía sau. Hoặc có khi, tiện tay, viết ngay vào tờ lịch mẹ vừa xé trên tường.
Và ngày kia, sau vài năm mẹ đi xa, tôi soạn kệ sách cũ thì bắt gặp tờ lịch mẹ kẹp vào đó từ mấy năm trước. Tôi lặng đi trước những dòng chữ nghiêng nghiêng của mẹ với những dòng thơ chép lại từ đâu đó:
Sống không giận, không hờn, không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai
Sống an hòa với mọi người chung sống.
Sống là động nhưng lòng luôn bất động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống yên vui danh lợi mãi coi thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.
Tôi đã hình dung ra dáng ngồi gầy guộc của mẹ, tóc hoa râm lơ phơ, kê tờ lịch trên tờ báo, mắt đeo kính và viết nắn nót thẳng hàng. Những câu thơ quen thuộc ấy tôi đã gặp vài lần trong những bức thư pháp viết kiểu cách, nhưng chỉ khi nhìn những nét chữ chân phương của mẹ tôi mới trào nước mắt.
Tờ lịch ấy tôi đã cất rất kỹ để tránh bị cậu con trai siêu quậy nhìn thấy và có thể mang ra… xếp thuyền. Kỹ tới mức bây giờ chẳng nhớ đã cất ở đâu. Nhưng thực ra dáng chữ của mẹ, những câu chữ ấy, nhắm mắt lại tôi sẽ hình dung ra ngay tắp lự.
*
*    *
Đôi khi, giữa những ngày cuống cuồng chạy hạn chót bài vở, cố gõ máy tính thật nhanh cho xong bản thảo thì tôi vẫn có thói quen đốt chút tinh dầu, mở chút nhạc, viết nắn nót chút gì đó lên trang sách, lên cuốn sổ tay, thậm chí là cuốn sổ chi tiêu của gia đình nếu bỗng dưng muốn viết điều gì đó. Khi đó, có cảm giác đầu óc mình thư thả thênh thênh.
Bạn có thể sẽ thắc mắc, rằng viết vậy để làm gì?
Có rất nhiều cách để chúng ta níu giữ những ngọt ngào ở lại trong cuộc sống của mình. Với tôi, chỉ đơn giản là những dòng chữ viết tay cũng có thể làm được điều tưởng như xa vời ấy.
Võ Thu Hương

Có thể bạn quan tâm

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

Thơ Ngô Thanh Vân: Hoa đắng

(GLO)- Loài hoa mang trong mình vị đắng đót nhưng vẫn căng mình tận hiến không chỉ sắc vàng rực rỡ mà còn nuôi dưỡng cho đất đỏ bazan màu mỡ. Bài thơ "Hoa đắng" của nhà thơ Ngô Thanh Vân là những lời viết đầy cảm xúc dành cho loài hoa đặc trưng của vùng đất Tây Nguyên đầy nắng và gió này.
Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Bày tranh Việt đoạt giải thưởng Đông Nam Á trị giá nửa tỷ đồng

Tác phẩm đặc sắc của 8 nghệ sĩ trẻ tài năng nhất từ cuộc thi mỹ thuật uy tín Đông Nam Á “UOB Painting of the Year 2023” được trưng bày tại triển lãm, đón khách tham quan từ sáng 23/3 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Chủ nhân bức tranh được giải cao nhất mang về phần thưởng 500 triệu đồng.