"Văn hóa xin lỗi, cảm ơn ở Việt Nam có vẻ xa xỉ"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Theo yêu cầu của Phó Thủ tướng Trương Hòa Bình, công chức bộ phận một cửa phải xin lỗi khi chậm giải quyết thủ tục hành chính cho người dân.
Tại Hội nghị trực tuyến toàn quốc về nâng cao chất lượng giải quyết các thủ tục hành chính vừa diễn ra, Phó Thủ tướng thường trực Trương Hòa Bình cho rằng hiện công tác giải quyết thủ tục hành chính thuộc thẩm quyền của các bộ, ngành, địa phương còn nhiều tồn tại. Tinh thần lấy người dân làm trung tâm chưa được nhận thức một cách nghiêm túc. Điều này được thể hiện qua các phản ánh, phàn nàn về trình độ, hành vi ứng xử của một bộ phận công chức tại bộ phận một cửa. 
Người dân, doanh nghiệp giải quyết thủ tục hành chính tại bộ phận một cửa (Ảnh: danang.gov.vn)
Người dân, doanh nghiệp giải quyết thủ tục hành chính tại bộ phận một cửa (Ảnh: danang.gov.vn)
Chia sẻ thêm về đánh giá của Phó Thủ tướng, Giáo sư Đặng Hùng Võ, thành viên Tổ tư vấn cải cách hành chính của Văn phòng Chính phủ, nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường, cho rằng, Chính phủ đã có nhiều nỗ lực giảm “căn bệnh” quan liêu, nhũng nhiễu trong quá trình giải quyết thủ tục hành chính. Nhiều địa phương như Đà Nẵng, Đồng Nai, TPHCM, nhiều quận ở Hà Nội… cũng đang đẩy mạnh công tác cải cách hành chính theo hướng chuyên nghiệp hóa. Ở nhiều nơi, bộ phận một cửa đã làm tốt nhiệm vụ của mình không để chậm chễ, giải quyết theo đúng trình tự quy định của pháp luật. Nhưng tổng thể, cũng còn nhiều nơi chưa đảm bảo được tính chính quy, chuyên nghiệp trong giải quyết thủ tục hành chính. Việc đẩy mạnh giải quyết thủ tục hành chính lên mức độ chuyên nghiệp cao hơn, làm người dân hài lòng hơn chủ yếu mới chỉ ở những đô thị phát triển; những vùng chưa phát triển chưa được quan tâm nhiều.
Giáo sư Đặng Hùng Võ cũng đánh giá cao cố gắng lớn của Chính phủ khi mới đây đã thông qua một Nghị định về giải quyết thủ tục hành chính theo cơ chế một cửa, một cửa liên thông, trong đó đưa ra nhiều quy định làm cơ sở để đánh giá về chuyên môn, đạo đức, cách cư xử với người dân, tuân thủ pháp luật… của cán bộ giải quyết thủ tục hành chính. Hiện Cục Kiểm soát thủ tục hành chính trực thuộc Văn phòng Chính phủ đang chuẩn bị Thông tư hướng dẫn việc thực hiện nghị định này. 
Điều khiến Giáo sư tin tưởng khi Nghị định này được đưa vào thực hiện sẽ góp phần nâng cao chất lượng công tác giải quyết thủ tục hành chính đó là việc áp dụng lý thuyết quản trị, có sự đánh giá từ dưới lên. Trong đó, yếu tố đánh giá từ dưới lên cũng chính là đánh giá trực tiếp của người dân, những người cần giải quyết thủ tục hành chính, sẽ có tác dụng thay đổi mạnh mẽ, căn bản công tác giải quyết thủ tục hành chính. Bởi có thể coi đây là những đánh giá thật, được thể hiện thông qua các chỉ số rất cụ thể, qua đó sẽ thấy ai làm tốt, làm kém; người làm kém biết mình kém ở đâu để cải thiện. 
Một nội dung được Phó Thủ tướng Trương Hòa Bình nêu ra trong giải pháp đó là yêu cầu các bộ, ngành, địa phương cần chấn chỉnh việc giải quyết các thủ tục hành chính ở địa phương, cơ quan, đơn vị mình, hạn chế tối đa việc người dân và doanh nghiệp phải đi lại nhiều lần, đồng thời phải thực hiện nghiêm việc xin lỗi cá nhân và tổ chức khi xảy ra tình trạng chậm, muộn trong giải quyết thủ tục hành chính. 
Liệu rằng cách làm này liệu có thúc đẩy cán bộ công chức thực thi công vụ một cách nghiêm túc, trách nhiệm?
Giáo sư Võ cho biết, thực tế nhiều địa phương đã có các chủ trương nhằm nâng cao tính chuyên nghiệp của cán bộ Nhà nước và bước đầu cũng đã đạt được hiệu quả. Tuy nhiên, trong tổng thể, đây vẫn là câu chuyện còn cần phải tiếp tục bằng những giải pháp cụ thể, chứ không chỉ ở việc đưa ra khẩu hiệu. 
“Sự thực mà nói, văn hóa “cảm ơn, xin lỗi” phổ cập ở đại đa số các nước, nhưng ở Việt Nam có vẻ hơi xa xỉ. Chúng ta cần phải cải cách từ hệ thống giáo dục, phải xây dựng, giáo dục văn hóa “cảm ơn, xin lỗi” ngay từ ở bậc học thấp nhất”, Giáo sư Võ nêu quan điểm.
Lê Tuyết/VOV

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...
Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

Gương mặt thơ: Bùi Quang Thanh

(GLO)- Nhà thơ Bùi Quang Thanh quê Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, tuổi Canh Dần (1950). Năm 1971, ông là lính của Mặt trận Tây Nguyên, đã từng tham gia chiến dịch giải phóng Đăk Tô-Tân Cảnh 1972 và suýt nữa thì nằm lại giữa rừng “cánh Trung” vì sốt rét.