Phấn son phù phiếm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Hôm rồi, tôi lục tìm cuộn kim chỉ để khâu lại chiếc áo thì vô tình bắt gặp hộp đồ trang điểm của mẹ. Chiếc hộp thiếc đựng bánh quy ăn xong được mẹ tận dụng làm hộp đựng mỹ phẩm. Bên trong chỉ có vài món đồ ít ỏi: Một thỏi son cũ sờn tróc lớp tên nhũ bạc, không còn nhận ra của thương hiệu nào. Một hộp kem nền xài đã quá nửa. Một cục phấn nụ màu hồng cánh sen mòn nhẵn ba mặt. Cây chì kẻ mày ngắn ngủn được chuốt đầu cẩn thận. Chỉ vậy thôi. Món nào cũng cũ, tôi nhìn mà xót xa.
  Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Mẹ chép miệng giải thích, mỗi năm chỉ đi một hai bữa tiệc, sắm sửa gì nhiều cho tốn kém. Từ năm này qua năm khác, mẹ xài đi xài lại từng ấy phấn son. Hàng xóm, bà con cũng hay sang dùng ké. Mỗi lần có đám cưới, nhà tôi rộn rã nói cười. Người này giúp người kia tô son, đánh phấn, buộc tóc. Không khí rất vui. Có lẽ mẹ và cả các cô ấy nữa không bao giờ biết hạn sử dụng sau khi mở nắp của mỹ phẩm. Mẹ càng không biết màu son nào hợp với màu da gì, phong cách trang điểm nào đang thịnh hành, sản phẩm nào đang được yêu thích. Những món đắt tiền như nước hoa đương nhiên hết sức phù phiếm với mẹ. Hay đơn giản nhất, trang điểm xong không chỉ rửa lại mặt mà cần dùng thêm sản phẩm tẩy trang, điều ấy mẹ cũng không hề biết.
Tôi nhận ra mẹ đã vất vả nhiều quá. Vất vả đến mức bỏ quên nhu cầu làm đẹp rất bình thường của một người phụ nữ. Mùa đông hanh khô, da dẻ bong tróc, mẹ không có lấy hũ kem dưỡng ẩm. Mùa hạ nóng gắt, nắng đổ rát lưng, mẹ chỉ đội nón bịt khăn, không hề biết phải thoa kem chống nắng. Hoặc giả có biết mẹ cũng không thoa bởi bao nhiêu mồ hôi đẫm áo mới mua được tuýp kem be bé.
Trong một vài bức ảnh hiếm hoi chụp thời còn trẻ, mẹ vẫn đánh phấn tô son uốn tóc bồng bềnh. Ừ thì ai mà không có tuổi trẻ. Nụ cười của mẹ khi ấy trong veo như sương sớm long lanh. Cũng là nụ cười ấy, tháng tháng năm năm, nhăn nếp vất vả. Càng nghĩ lại càng thương mẹ.
Sở dĩ mẹ không sắm sửa cho bản thân bởi còn phải lo cho mấy miệng ăn trong nhà. Mẹ không dưỡng da làm đẹp bởi còn nhiều khoản phải chi. Hôm nay đứa này đóng học phí, ngày mai đứa kia đóng tiền trọ. Rồi ốm đau, cưới hỏi, lễ lạt. Dù chắc hẳn mẹ cũng từng muốn lắm những phấn son phù phiếm trong đời. Kỳ lạ là tôi luôn thấy mẹ đẹp. Đẹp từ đôi tay chai sần thô ráp. Đẹp bởi nụ cười xô nếp hiền từ.
Tối hôm đó, tôi bí mật đặt mua tặng mẹ một ít mỹ phẩm. Bây giờ mua bán thuận tiện, ở quê cũng có thể mua được những món đồ chính hãng. Hẳn mẹ sẽ rất ngạc nhiên khi mở chiếc hộp thiếc ra thấy đồ mới thay thế đồ cũ, những món không quá đắt tiền nhưng đủ tốt cho làn da. Ngăn tủ đầu giường có thêm thỏi son thơm vị bạc hà và hũ kem dưỡng ẩm cho ngày gió hanh khô. Mẹ sẽ càu nhàu, có lẽ, nhưng sẽ vẫn tủm tỉm cười. Bởi phụ nữ luôn thấy hạnh phúc trước những điều đẹp xinh. Dù muộn, tôi vẫn muốn làm điều gì đó cho người mẹ vất vả của mình.
Nhiên Phượng

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phùng Sơn: Biển nhớ

Thơ Phùng Sơn: Biển nhớ

(GLO)- Những cảm xúc dạt dào như con sóng được tác giả Phùng Sơn thể hiện trong bài thơ "Biển nhớ". Trước mênh mông của biển, sóng vô tình vỗ bờ rồi lại mải miết trôi xa, để lại một nỗi ngóng trông, mong chờ, nhung nhớ...

Văn hóa báo chí thời đại số

Văn hóa báo chí thời đại số

Từ điểm khởi đầu những năm 1925 cho đến ngày đất nước thống nhất năm 1975, nền báo chí cách mạng Việt Nam đã đi qua nhiều giai đoạn lịch sử vinh quang, viết nên bao câu chuyện anh hùng của một dân tộc anh hùng.
Độc đáo nghệ thuật 'thủ ấn họa'

Độc đáo nghệ thuật 'thủ ấn họa'

Là người con của quê hương Kinh Bắc, bị cuốn hút bởi những hình ảnh mộc mạc, bình dị và rất đỗi thân quen qua những bản khắc gỗ tranh Đông Hồ, khi bén duyên với hội họa, họa sĩ Tú Duyên đã mày mò tìm hiểu và sáng tạo ra kỹ thuật thủ ấn họa.